KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 347

đi hay không?” Tiếu Hàm mím môi nói: “Nghỉ hè nếu không đi đâu thì cực
kỳ đáng tiếc.”

Kỳ thật không nhất định phải đi Nam Kinh, nhưng mà ra ngoài ngắm

cảnh một chuyến quả thật không thể thiếu. Mà cô đối với việc làm bóng đèn
cũng không có hứng thú gì, hình như sư tỷ đi cùng bạn trai thì phải?

Được rồi, gần l3quyd0n 30 năm làm gái ế cực kỳ thảm hại, sư tỷ đã bị

hai vị lão nhân gia trong nhà bức hôn, nghe nói là tiểu đoàn trưởng bộ phận
trinh sát, con trai của chiến hữu ba ba Diệp năm đó.

Ừm, Tiếu Hàm cũng gặp qua một lần, trong hôn sự của cô giáo Lý,

người kia thay chú rể chắn rượu phù rể, diện mạo khí chất tương đối khá
được.

“Muốn đi đến chỗ nào sao?” Chu Triển Nguyên nhận khăn mặt trong tay

cô, nhẹ nhàng thay cô lau tóc ướt. Không có điện, máy sấy cũng không
dùng được, nhưng nếu tóc không làm khô mà đi ngủ, ngày hôm sau dễ bị
đau đầu, không có biện pháp, đành phải lau khô trước.

Tiếu Hàm nghiêng đầy suy nghĩ một hồi lâu, “Muốn đến chỗ nào mát

mẻ, Nam Kinh quá nóng rồi.” Mà còn làm bóng đèn gì gì đó, dễ dàng gặp
sét đánh. Bây giờ thời tiết mưa gió thường xuyên như vậy, vẫn cẩn thận một
chút thì tốt hơn.

“Vậy sao.” Động tác trong tay Chu Triển Nguyên không ngừng. tâm tư

xoay chuyển thông suốt, tháng sau vừa đúng lúc anh phải đi công tác, đến
Hồng Kong, đưa cả tiểu Hàm đi cùng, vấn đề cũng không lớn chứ? “Tháng
sau anh phải đi Hồng Kong một chuyến, đại khái là mất một tuần, em đi
cùng anh đi.” Ba mẹ bây giờ đang ở Hàng Châu, như vậy Nãi Tích về cũng
không sợ không có ai chăm sóc, vừa lúc nhân cơ hội này đi ra ngoài chơi
cùng tiểu Hàm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.