KHÔNG CHIẾN ZERO RỰC LỬA - Trang 239

Một ngày tháng Tư, tên 16 sĩ quan dự bị khóa 14 chúng ta được công

bố cho nhiệm vụ cảm tử quân. Không có tên ta trong ấy. Những người được
chọn đều có kỹ thuật giỏi.

Trong 16 người ấy, có cậu bạn học thân Takahashi Yoshio của ta ở

Keio. Anh chàng ấy say mê văn chương, mơ ước trở thành một học giả.
Đồng thời, cũng là một võ sĩ Judo, kỹ thuật của cậu ấy thuộc hàng tam
đẳng Kodokan. Thân cao một mét tám, người vững chãi, chính xác là văn
võ song toàn.

Có một ký ức về Takahashi mà ta không thể nào quên. Hôm cậu ấy

đến nhà chơi, vô tình đúng lúc đứa em gái của ta vừa chạy về vừa khóc.
Hỏi bé gái hàng xóm đi cùng thì biết trên đường đi học về, nó bị tụi trung
học châm chọc là “Đồ chậm phát triển”, và bị đánh liên tiếp vào đầu nên
khóc. Từ trước đến giờ, em gái ta luôn bị bỡn cợt, bắt nạt, mỗi lần như thế
ta đều bực tức nhưng riêng lần ấy thật sự điên tiết không kiềm chế được.
Chỉ vì chậm phát triển mà bị đánh sao? Thật vô lý.

Ta liền hỏi cô bạn rằng tụi kia là học sinh trường nào. Nhưng đúng lúc

ấy, ta thấy một chuyện ngạc nhiên. Takahashi đang xoa đầu em gái ta và
khóc.

“Tội nghiệp! Tội nghiệp quá! Bé Kazuko có làm gì xấu đâu.” Vừa nói,

nước mắt cậu ấy vừa rơi lã chã.

Giờ đây, anh chàng Takahashi ấy đã bị chọn làm cảm tử quân.
“Đổi cho tao đi!” Ta đã bảo Takahashi.
“Đừng có nói xàm.” Cậu ấy cười nói.
“Xin mày đấy. Đổi cho tao đi.”
“Không được!”
Ta túm lấy cổ áo câu ấy, như thét lên.
“Đổi cho tao!”
“Không được!”
Takahashi cũng lớn tiếng đáp lại. Ta ra sức xô ngã cậu ta.
“Đổi đi, Takahashi!”
“Không!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.