KHÔNG CHIẾN ZERO RỰC LỬA - Trang 266

chiếc Sikorsky rút lui lên cao, hoặc giả là dụ ta bay lên, nhưng thầy Miyabe
không đuổi theo bọn chúng.

Thầy Miyabe tập hợp các máy bay học viên dự bị trên không, bản thân

thầy thì bay lên cao, canh chừng khoảng mười phút. Sau đó, cho bọn họ hạ
cánh.

Thầy Miyabe đáp xuống sau cùng. Ta nhìn chiếc máy bay đó mà rùng

mình, hai cánh và bụng máy bay lỗ chỗ như tổ ong. Sau đó kiểm tra thấy,
có cả vết đạn cách thùng nhiên liệu bên trong cánh chỉ chừng một centimet.
Nếu trúng vào thùng nhiên liệu đó chắc chắn máy bay của thẩy Miyabe sẽ
phát nổ.

“Sơ suất quá!” Giọng thầy run run, gương mặt tái mét. “Ai là người

vừa cứu tôi?”

Sĩ quan dự bị đã cứu thầy Miyabe bị trúng đạn vào thẳng ghế điều

khiển, kính chắn gió vỡ bay từng mảnh, đồng hồ đo cũng nhảy loạn xạ. Bản
thân phi công cũng bị trúng đạn, giữ được mạng đúng là kỳ tích.

Thầy chạy theo cậu ấy, đang được chuyển đi bằng băng ca.
“Cậu làm trò ngu ngốc gì vậy hả?”
Sĩ quan dự bị đó nằm liệt trên băng ca, ngẩng gương mặt đầy máu lên

hỏi.

“Thầy không sao chứ?”
“Sao cậu lại hành xử liều lĩnh như vậy?”
“Thầy là người cần thiết cho đất nước này. Thầy không thể chết!”
Khi nghe câu nói đó, lòng ta bồi hồi cảm xúc. Cậu ấy đã truyền đạt

được sâu sắc tình cảm của mình. Chắc hẳn cậu ấy đã nghĩ, vì thầy Miyabe,
dù chết cũng cam lòng. Và ta cũng có cùng một tâm trạng ấy.

Dù bị bất ngờ vậy, kỹ thuật không chiến của thầy Miyabe có thể gói

gọn trong từ “Tuyệt hảo!” Thầy đã bắn hai chiếc Sikorsky vượt xa về tính
năng trong tíc tắc, quả là viên ngọc quý của Hải quân Nhật Bản.

Vậy mà, Hải quân cũng không để cho người như thầy được sống.

Thầy Miyabe sau đó dẫn vài sĩ quan dự bị di chuyển đến căn cứ Kyushu.
Nghe nói toàn bộ các sĩ quan dự bị bay đến Kyushu khi ấy đều hy sinh vì
tấn công cảm tử. Sau đó, ta cũng nhanh chóng được lệnh đến Kyushu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.