KHÔNG CHIẾN ZERO RỰC LỬA - Trang 301

“Đừng nói thế! Chuyện khi ấy, anh Takayama đã kiểm điểm lại rồi. Bị

ông Takeda nói về tòa soạn mình như thế nên anh ấy mới nổi cơn thịnh nộ
như vậy... ”

“Anh ấy đã sỉ nhục ông ngoại. Tuy không phải trực tiếp nhưng anh ta

đã sỉ nhục tất cả cảm tử quân.”

“Anh Takayama đã hối lỗi rồi. Nghe ông Takeda nói, anh ấy đã nhận

ra mình sai. Có lẽ em không tin nhưng anh ấy đã khóc khi nói vậy đấy.”

“Chị nghĩ lấy người như vậy sẽ hạnh phúc sao?”
Keiko dường như hơi giận trước cách nói chuyện của tôi. “Chị nghĩ

chị sẽ hạnh phúc. Anh Takayama yêu chị, hơn nữa...”

“Điều kiện cũng tốt để lấy làm chồng?”
“Không được sao?”
Tôi lắc đầu. Đối với phái nữ, kết hôn rất thực tế. Hơn nữa anh

Takayama lại yêu chị. Có thể anh ấy là người có suy nghĩ lệch lạc nhưng
không phải vì thế mà là kẻ xấu. Người rơi nước mắt nhận sai lầm của mình
chắc hẳn chân thành. Vả lại, chị có ước mơ mãnh liệt muốn phát hành sách,
anh ta thì có khả năng thúc đẩy giấc mơ đó.

“Em quan tâm một chuyện.” Tôi nói. “Chị chưa nói đến trọng tâm.”
“Chị có yêu anh Takayama không?”
Thay vì trả lời, chị im lặng uống rượu Mizuwari. Khi cốc đã cạn, chị

đưa lên ngang tầm mắt, ngắm những viên đá.

“Còn anh Fujiki thì sao?”
Mặt chị bỗng biến sắc.
“Đối với anh Fujiki, việc cầu hôn chị có lẽ sánh ngang với chuyên

nhảy xuống từ đài Shimizu vậy. Em nghĩ chắc hẳn anh ấy đã lấy hết dũng
khí để thổ lộ.”

Chị gật đầu, sau đó nói nhỏ. “Chị cũng nghĩ vậy.”
“Chị làm như thể chuyện trả đũa của trẻ con ấy. Em chỉ mong chị hãy

xin lỗi anh Fujiki đàng hoàng.”

Chị yên lặng gật đầu.
“Cuộc đời chị là của chị, vì vậy chuyện kết hôn không cần bàn gì

thêm, cứ quyết theo những gì bản thân chị cho là tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.