Tuy vậy, hỏa lực của chúng tôi cực kỳ lợi hại, uy lực của ngòi nổ gần
rất thần kỳ. Khi tất cả các tàu đồng loạt bắn sẽ tạo nên một màn chắn khiến
bầu trời phải đổi sắc. Hầu như không một Kamikaze nào có thể xuyên phá
tấm màn chắn đó. Chưa hết, vẫn còn một lễ rửa tội như tắm vòi sen bằng
súng máy 20 li và 40 li đang chờ sẵn những Kamikaze nào lọt qua màn
chắn đạn pháo. Hầu như tất cả Kamikaze đều bị bắn nổ, bốc cháy và rơi
xuống biển.
Chẳng bao lâu, nỗi sợ hãi cũng phai nhạt dần, thay vào đó là sự giận
dữ. Mà không! Có lẽ đó là thứ cảm xúc xuất phát từ ý chí phục thù khi đã
quá sợ hãi. Các pháo thủ chúng tôi dồn cơn giận vào các khẩu pháo và súng
máy mà bắn.
Khi nỗi sợ hãi ban đầu qua đi, cuộc chiến trở thành một trò chơi.
Chúng tôi bắn hạ các Kamikaze như bắn mục tiêu trong trò bắn đĩa bay
vậy.
Máy bay Nhật hầu hết đều đột kích từ góc hẹp. Lúc bấy giờ, phi công
Nhật đều là những tân binh, vì thế hầu như không ai có thể công kích bằng
cách bổ nhào bất thình lình. Pháo của chúng tôi tuy có thể điều chỉnh linh
hoạt ở nhiều góc độ, nhưng khi bị tấn công theo chiều thẳng đứng ở khoảng
cách gần thì không thể điều chỉnh góc ngắm. Tuy vậy nếu tấn công ở góc
này thì máy bay lại khó đâm trúng mục tiêu. Theo lời một anh chàng am
hiểu về máy bay thi ở vận tốc quá nhanh, bánh lái sẽ không thể hoạt động
theo ý muốn của phi công. Tôi cũng đã thấy khá nhiều Kamikaze tấn công
bằng cách bổ nhào, nhưng do ước lượng sai vị trí mục tiêu nên đâm xuống
biển.
Nhưng việc bắn các Kamikaze dần khó khăn hơn. Chúng tôi bắn hạ
những kẻ mạo hiểm sinh mạng mình mà lao tới như chơi một trò chơi,
nhưng mục tiêu của chúng tôi không phải là những cái đĩa bay vô hồn, mà
là con người.
Xin đừng đến nữa! Tôi không biết mình đã cầu xin điều đó bao nhiêu
lần.
Nhưng khi họ đến tôi vẫn phải bắn, bởi nêu không, chính chúng tôi sẽ
chết. Các con tàu bị Kamikaze đâm chìm cũng không ít, khiến hàng trăm