40
TÔI KIỂM TRA TẤT CẢ CÁC BỨC ẢNH LƯU NIỆM, rất cẩn
thận. Trong tất cả các bức ảnh này đều có gã từng đi tàu điện ngầm. Các
góc khác nhau, năm khác nhau, chiến thắng khác nhau, nhưng dứt khoát
vẫn là tay đó, gần như ngay bên tay phải Sansom. Rồi một nhân viên phục
vụ Quốc hội vội vã đi vào phòng và hai phút sau tôi đã trở lại vỉa hè đại lộ
Độc lập. Mười bốn phút tiếp nữa tôi trong nhà ga xe lửa, chờ bắt chuyến tàu
tiếp theo trở lại New York. Năm mươi tám phút sau đó tôi đã trên tàu, ngồi
thảnh thơi, vừa rời thành phố vừa ngắm những sân ga ảm đạm qua cửa sổ.
Xa bên trái tôi, một nhóm đàn ông đội mũ cứng màu đỏ áo khoác màu cam
rất bắt mắt đang xử lý một đoạn đường sắt. Trong sương dày, áo của họ ánh
lên. Hẳn là chất liệu làm áo phải có những hạt thủy tinh phản quang rất nhỏ
pha với nhựa. Đảm bảo an toàn, nhờ hóa học. Các bộ áo còn hơn cả bắt
mắt. Chúng thu hút sự chú ý. Chúng thu hút ánh mắt. Tôi xem cánh thợ làm
việc cho tới khi họ chỉ còn là những chấm nhỏ màu cam phía xa, và tận tới
lúc họ hoàn toàn khuất tầm mắt, khi này tàu chạy thêm hơn một dặm nữa.
Đến thời điểm ấy, tôi đã có mọi thứ mình định tìm kiếm. Tôi đã biết mọi
điều tôi từng nghĩ sẽ biết. Nhưng tôi lại không biết rằng mình đã biết. Lúc
ấy thì chưa.
Tàu chạy vào ga Penn và tôi dùng bữa tối muộn ở đúng chỗ đối diện
nơi tôi đã ăn sáng. Rồi tôi đi bộ tới Đồn Cảnh sát Khu vực 14 trên phố 35
Tây. Ca đêm đã bắt đầu. Theresa Lee và đồng sự Docherty của cô đã có mặt
ở đó. Phòng họp yên tĩnh, như thể toàn bộ không khí ở đó đã bị hút ra. Như