KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 376

59

CÔNG VIÊN QUẢNG TRƯỜNG Madison nép mình ở đầu phía

Nam đại lộ Madison, nơi nó bắt đầu ở phố 23. Đại lộ Madison chạy thẳng
qua một trăm mười lăm khối nhà tới cầu Đại lộ Madison, cây cầu dẫn sang
quận Bronx. Ta có thể tới sân vận động Yankee bằng đường này, dù những
tuyến khác tốt hơn. Tôi dự định đi hết một phần ba tuyến này, đến phố 59,
dừng lại chếch về phía Bắc và phía Tây một chút so với nơi Lila Hoth nói là
cô ta không ở, giữa đại lộ Ba và phố 56.

Đấy là nơi tốt để bắt đầu, cũng như bất cứ nơi nào khác.

Tôi bắt xe buýt, một chiếc chạy chậm và lộn xộn, là lựa chọn mà trực

giác của một tay tội phạm sẽ không chọn, song là nơi trốn tránh hoàn hảo
cho tôi. Xe cộ đông đúc, chúng tôi đi qua nhiều cảnh sát, cả đi bộ lẫn đi xe.
Tôi nhìn họ qua cửa sổ. Chẳng ai ngó lại tôi. Một người trên xe buýt cũng
gần như là tàng hình.

Tôi chấm dứt tàng hình khi xuống xe ở phố 59. Vùng đất lý tưởng

cho mua sắm bán lẻ, vì vậy là nơi tuyệt vời cho khách du lịch, thế nên mọi
góc phố đều có các cặp cảnh sát để đảm bảo an ninh. Tôi theo một phố
ngang tới đại lộ Năm, tìm một chuỗi người bán hàng rong ở rìa công viên
Trung tâm và mua một chiếc áo phông đen in chữ New York City, một đôi
kính mát hàng nhái, một chiếc mũ chơi bóng chày màu đen in hình quả táo
đỏ. Tôi thay đồ trong phòng vệ sinh ở sảnh một khách sạn rồi trở lại đại lộ
Madison với vẻ ngoài khác một chút. Đã bốn giờ trôi qua kể từ khi bất kỳ
cảnh sát trực ca nào báo cáo với chỉ huy của họ. Và trong bốn giờ thì người
ta quên nhiều lắm. Tôi cho rằng ai thì cũng chỉ có thể nhớ caoáo sơ mi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.