KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 138

“Nhưng không phải tôi,” tôi nói.

“Ông nghĩ thế hả? Điều gì khiến ông đặc biệt?”

“Chẳng gì khiến tôi đặc biệt. Nhưng điều gì khiến các ông trở thành

nhân viên điều tra liên bang?”

Tay này không trả lời.

Tôi nói, “Các ông không thể chơi trò hai mặt được đâu. Các ông

muốn chơi trò bí mật và không chịu trưng giấy tờ tùy thân, thế thì làm thế
nào tôi biết các ông là ai? Có thể các ông là nhân viên hồ sơ của NYPD đến
làm việc sớm, tìm cách giết thời gian. Và chẳng có luật nào về việc nói dối
người dân. Nếu không sếp của các ông đã vào tù cả lũ rồi.”

“Chúng tôi đã nói với ông chúng tôi là ai.”

“Người ta tự nhận mình là đủ mọi thứ.”

“Chúng tôi trông có giống các nhân viên hồ sơ không?”

“Rất giống. Và dù gì đi nữa, có lẽ tôi đã không nói dối các ông. Có lẽ

tôi đã nói dối Sansom.”

“Vậy đúng ra là gì?”

“Đó là việc của tôi. Tôi vẫn chưa trông thấy giấy tờ tùy thân.”

“Chính xác thì ông đang làm gì ở Washington? Với Sansom?”

“Đó cũng là việc của tôi.”

“Ông muốn hỏi ông ta một số câu hỏi à?”

“Các ông có luật cấm người ta đặt các câu hỏi sao?”

“Ông đã là một nhân chứng. Bây giờ ông đang điều tra hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.