KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 181

31

VỀ NGUYÊN TẮC, TÔI BIẾT cách tắt một chiếc điện thoại di động.

Tôi đã thấy người ta làm việc đó, và tự tôi cũng đã làm việc này hơn một
lần. Với hầu hết các mẫu máy, bạn chỉ cần giữ phím màu đỏ trong hai giây.
Nhưng chiếc điện thoại lại nằm trong túi tôi. Không có khoảng trống để mở
máy ra, và không có cơ hội tìm được phím màu đỏ chỉ bằng cách sờ vào
máy. Lấy máy ra bật tắt đi khi mọi người nhìn thấy rõ ràng thì sẽ quá khả
nghi.

Lila bấm số 9 để xin đường truyền và nhấn số.

Tôi thò tay vào túi, dùng ngón cái tìm lấy lẫy, tháo pin ra. Tách nó

khỏi máy và xoay sang bên để tránh mọi khả năng vô tình khiến nguồn điện
được tiếp xúc trở lại.

Lila Hoth chờ đợi, rồi thở dài và gác máy.

“Chẳng hy vọng gì được ở anh ta,” cô nói. “Nhưng rất trung thành.”

Đầu tôi cố gắng hình dung những bước đi có thể của Leonid. Cảnh

sát, cấp cứu, có lẽ buộc phải đến phòng cấp cứu của bệnh viện St Vincent,
không giấy tờ, có thể không biết tiếng Anh, có thể những lo ngại, những
câu hỏi và rồi bị giữ lại. Rồi chuyến đi trở lại thành phố.

Bị giữ bao lâu, tôi không biết.

Chuyến đi nhanh chừng nào, tôi không thể đoán trước.

Tôi lên tiếng, “Đội người bản xứ đã nhắc tới tên John Sansom.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.