KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 188

“NSA

[33]

sẽ có các cuộc gọi ấy,” tôi nói. “Một cú điện thoại từ nước

ngoài gọi vào Bộ Quốc phòng sao? Mấy cuộc gọi ấy đã thành một phần
phân tích tin tình báo ở đây đó rồi ấy chứ.”

“Và chúng ta có thể tìm được những cú điện thoại Susan Mark gọi ra

từ Lầu Năm Góc. Nếu họ đã nói chuyện thường xuyên như Lila đã nói, ta
có thể dễ dàng tìm thấy chúng. Những cuộc gọi quốc tế tới Anh, có lẽ họ đã
đánh dấu riêng rồi.”

“Vậy thì làm tới thôi. Xác minh đi.”

“Tôi nghĩ mình sẽ làm,” Lee nói. “Và ắt hẳn cô ta biết rằng tôi có thể

làm được. Ấn tượng cô ta để lại ở tôi là một phụ nữ thông minh. Cô ta biết
rằng hãng British Airways và Bộ An ninh Nội địa có thể nắm được những
lần cô ta vào và ra khỏi nước Mỹ. Cô ta biết chúng ta có thể nắm được cô ta
từng bay tới LA bao giờ chưa. Cô ta biết chúng ta chỉ cần tiến tới hỏi Jacob
Mark xem có phải chị anh ta là con nuôi hay không. Tất cả chuyện đó đều
dễ xác minh. Nói dối về những chuyện đó có mà điên. Cộng thêm chuyện
cô ta tới đồn cảnh sát khu vực và tự khiến mình dính dáng tới chuyện này.
Và cô ta vừa mới cho tôi xem hộ chiếu của mình. Việc đó trái ngược hoàn
toàn với hành vi khả nghi. Đó là những điểm lớn có lợi cho cô ta.”

Tôi lấy điện thoại di động ra khỏi túi, lắp pin vào. Tôi bấm nút khởi

động, màn hình liền sáng lên. Nó hiển thị một cuộc gọi nhỡ. Chắc là Lila
Hoth, từ phòng của cô, cách đây mười phút. Thấy Lee đang nhìn chiếc điện
thoại, tôi bảo: “Điện thoại của Leonid đấy. Tôi đã lấy nó từ hắn.”

“Thực tế là hắn đã tìm thấy ông à?”

“Tôi đã tìm thấy hắn. Đó là lý do tôi đã biết sâu đến tận khách sạn

này.”

“Giờ hắn ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.