KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 238

Tôi không nói gì.

Cô nói, “Ông muốn có một con người như thế trong Thượng viện

nước mình không?”

“Con người như thế là so với gì?”

“Ông sẽ trao cho tôi thông tin của Susan chứ?”

“Không ích gì,” tôi nói.

“Tại sao lại không?”

“Bởi cô sẽ chẳng thể mon men được tới chỗ nào gần John Sansom.

Nếu bất kỳ điều gì trong những điều cô nói đã thực sự diễn ra, nó là một bí
mật, và sẽ là bí mật trong một thời gian dài. Và các bí mật được bảo vệ, đặc
biệt là bây giờ. Đã có hai cơ quan liên bang đảm nhận việc này. Cô mới có
ba người đi đặt các câu hỏi. May mắn nhất là cô bị trục xuất. Chân cô sẽ
không chạm được tới đất trên suốt quãng đường ra sân bay. Cô sẽ bị đưa lên
máy bay hai tay nằm trong còng. Bằng xe loại lớn. Sang bên kia, cảnh sát
Anh sẽ lôi cô khỏi máy bay và cô sẽ sống phần đời còn lại bị người ta giám
sát.”

Svetlana Hoth chằm chằm nhìn vào khoảng không.

Tôi nói, “Và tệ nhất, cô sẽ chỉ biến mất. Ngay ở đây. Phút này cô có

mặt trên đường phố, phút sau cô không còn như thế. Cô sẽ chết dần chết
mòn ở Guantanamo, hoặc cô sẽ tới Syria hay Ai Cập để họ khử cô ở đó.”

Lila Hoth không nói gì.

“Lời khuyên của tôi thế nào à?” tôi nói. “Hãy quên chuyện đó đi. Cha

và cậu cô bị giết trong chiến tranh. Họ không phải những người đầu tiên,
cũng sẽ không phải những người cuối cùng. Chuyện khốn nạn vẫn thường
xảy ra mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.