KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 267

43

TÔI KHÔNG BIẾT CHÍNH XÁC mình tỉnh dậy lúc nào. Đồng hồ

trong đầu tôi vẫn đang chạy không chuẩn. Nhưng dần dà tôi đã tỉnh. Tôi
đang nằm trong một cái cũi. Hai cổ tay và hai mắt cá bị buộc vào song bằng
còng nhựa. Quần áo trên người tôi vẫn còn nguyên. Trừ đôi giày. Chúng đã
biến mất. Trong tình trạng lơ mơ, đầu tôi nghe tiếng nói của người anh trai
đã mất. Một câu hồi còn nhỏ ông thích nói: Trước khi cậu phê phán ai, hãy
đi bộ một dặm bằng đôi giày của họ. Rồi khi cậu bắt đầu phê phán người
ấy, cậu đã cách xa một dặm và anh ta sẽ phải đuổi theo cậu khi đang đi

tất

[42]

. Tôi nhúc nhắc các ngón chân. Rồi tôi cựa hông. Tôi có thể cảm thấy

rằng các túi quần đã rỗng không. Họ đã lấy các thứ đồ của tôi. Có lẽ họ đã
liệt kê toàn bộ số đó trong một mẫu biểu và gói chúng lại.

Tôi ngoẹo đầu qua vai và cọ cằm vào áo sơ mi. Râu mọc ít, dài hơn

tôi nhớ một chút. Có lẽ bằng mức mọc ra trong vòng tám tiếng. Con đười
ươi trên kênh National Geographic đã ngủ mười tiếng. Reacher thắng một
bàn, trừ việc có lẽ họ đã dùng liều nhẹ hơn cho tôi. Ít nhất tôi hy vọng rằng
họ đã làm thế. Con vật họ linh trưởng kia đã đổ sụp xuống như một thân
cây kia mà.

Tôi lại nhấc đầu lên nhìn quanh. Tôi đang ở trong một xà lim, xà lim

nằm trong một căn phòng. Không cửa sổ. Đèn điện sáng. Công trình mới
xây trong công trình cũ. Một hàng ba chiếc cũi đơn giản làm bằng thép mới
sáng bóng được chấm hàn giáp mối, nằm thành một hàng thẳng trong căn
phòng to cũ xây bằng gạch. Mỗi cũi có diện tích chừng ba mét vuông và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.