KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 269

Ở góc xa của phòng, nơi tường giao với trần có một camera theo dõi.

Một mắt quan sát bằng kính nhỏ và sáng. Có lẽ các ống kính góc rộng, để
đồng thời bao quát cả căn phòng. Để theo dõi được cả ba xà lim. Tôi nghĩ
sẽ có các microphone nữa. Có thể nhiều hơn một chiếc, một số đặt gần xà
lim. Nghe trộm bằng thiết bị điện tử là điều khó khăn. Độ rõ nét có ý nghĩa
quan trọng. Tiếng vang trong phòng có thể làm hỏng mọi thứ.

Chân trái tôi hơi đau. Một vết thương do đâm và một vết bầm, đúng

nơi mũi tên cắm vào. Máu trên quần tôi đã khô lại. Không bị chảy nhiều.
Tôi thử độ chắc của những chiếc còng ở cổ tay và mắt cá. Không thể phá
được. Tôi giật và đạp chúng khoảng nửa phút. Không phải cố gắng để thoát
ra. Chỉ để kiểm tra xem tôi có bị ngất khi cố làm thế hay không, và nhằm
thu hút sự chú ý của bất kỳ kẻ nào đó đang quan sát qua camera theo dõi và
nghe qua các microphone.

Tôi không ngất đi lần nữa. Đầu tôi đau một chút khi tỉnh táo ra, còn

sự gắng sức không hề khiến chân tôi bớt chút rần rật. Nhưng ngoài tất cả
những triệu chứng vặt vãnh ấy ra thì tôi cảm thấy hoàn toàn ổn. Sự chú ý
mà tôi đã lôi kéo bị trì hoãn hơn một phút rồi xuất hiện dưới hình dạng một
gã đàn ông tôi chưa từng thấy, bước tới với một chiếc ống tiêm dưới da.
Một dạng nhân viên y tế. Trong tay kia của anh ta là một cục bông ướt, sẵn
sàng quẹt qua khuỷu tay tôi. Tay này dừng lại phía ngoài cũi nhìn tôi qua
các chấn song.

Tôi hỏi, “Đó là liều gây chết người hả?”

Gã đáp, “Không.”

“Anh có thẩm quyền tiêm một liều gây chết người không?”

“Không.”

“Vậy thì nên lùi xa ra. Bởi dù anh có tiêm tôi bao nhiêu lần đi nữa,

sau đó tôi sẽ luôn tỉnh lại. Và một trong những lần ấy tôi sẽ lồng lên và túm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.