KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 299

một tiếng “kịch”. Rồi tôi quay lại định trình bày các giải pháp mà tôi dành
cho gã nhân viên y tế, song thấy rằng anh chàng đã hiểu vấn đề rồi. Ngoan
ngoãn, hoặc ăn đòn. Tay này chọn cách ngoan ngoãn. Gã phủ phục xuống
và giơ hai tay lên, một cử chỉ biểu thị cách nói vắn tắt của đầu hàng. Tôi
nhấc xà beng ở tay trái, bắt tay nhân viên y tế giơ thẳng hai tay lên đầu và
tiến thẳng về phía cầu thang. Gã im thít trên toàn bộ quãng đường xuống
tầng hầm. Gã không làm gì khiến tôi phiền lòng khi đi vào căn phòng dùng
làm phòng làm việc. Rồi chúng tôi vào căn phòng thứ hai, tay nhân viên y
tế trông thấy ba nhân viên liên bang trên sàn và cảm nhận được điều đang
chờ đợi mình. Gã trở nên căng thẳng. Adrenalin sôi lên. Những phản ứng
sinh học khi đối mặt với nguy hiểm. Gã một lần nữa nhìn tôi, một tay khổng
lồ đầy quyết tâm đi đôi giày dị hợm, tay cầm một thanh kim loại lớn.

Gã im bặt.

Tôi hỏi, “Anh biết mã khóa các xà lim không?”

Gã đáp, “Không.”

“Vậy anh tiêm thuốc giảm đau bằng cách nào?”

“Qua song sắt.”

“Chuyện gì xảy ra nếu ai đó bị sốc và anh không thể vào trong?”

“Tôi sẽ phải gọi.”

“Thiết bị của anh ở đâu?”

“Trong két của tôi.”

“Cho tôi xem,” tôi nói. “Mở ra.”

Chúng tôi trở lại phòng nối, tay nhân viên y tế đưa tôi tới một chiếc

két và xoay núm mã. Cửa mở tung. Tôi hỏi anh ta, “Anh có thể mở thêm
được tủ nào khác không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.