KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 395

“Và nước Mỹ nữa.”

“Đúng thế.”

Người phục vụ trở lại hỏi xem chúng tôi cần thêm gì khác hay không.

Springfield bảo có. Anh ta gọi đồ cho cả hai chúng tôi. Nghĩa là người này
còn có thêm chuyện để nói. Anh ta nói, “Hãy thuật lại chính xác những gì
đã diễn ra trên tàu.”

“Tại sao ông không có mặt ở đó thay vì tay tham mưu trưởng? Có vẻ

đó là việc của ông hơn là việc của ông ta.”

“Chuyện xảy ra với chúng tôi thật nhanh. Khi ấy tôi đang ở Texas,

cùng Sansom. Gây quỹ. Chúng tôi không có thời gian để triển khai một
cách hợp lý.”

“Tại sao cơ quan liên bang không có người trên tàu?”

“Có. Họ có hai người trên tàu. Hai phụ nữ. Giả trang, mượn từ FBI.

Đặc vụ Rodriguez và đặc vụ Mbele. Ông đã lạng quạng lên nhầm toa và đi
cùng họ suốt cả chặng đường.”

“Họ giỏi,” tôi nói. Và đúng là họ giỏi thật. Người phụ nữ gốc Tây

Ban Nha nhỏ bé, nóng bức, mệt mỏi, chiếc túi siêu thị cũ rích quấn quanh
cổ tay. Người phụ nữ Tây Phi mặc chiếc váy bằng vải nhuộm tay. “Họ rất
giỏi. Nhưng làm thế nào mà tất cả các ông biết rằng cô ấy sẽ lên chuyến tàu
đó?”

“Chúng tôi không biết,” Springfield đáp. “Đó là một chiến dịch rất

lớn. Một vụ tranh giành lớn. Chúng tôi biết cô ấy lái xe đi. Thế nên chúng
tôi có người đợi sẵn ở các đường hầm. Ý tưởng là bám theo cô ấy từ đó, tới
bất kỳ nơi nào cô ấy sẽ tới.”

“Tại sao cô ấy không bị bắt ngay ở bậc thềm của Lầu Năm Góc?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.