KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 456

70

TÔI LÙI LẠI DỰA VÀO MỘT TÒA NHÀ trên góc phố 55 và rút

điện thoại khỏi túi. Cuộc gọi hạn chế. Tôi mở nắp máy và đưa lên áp vào
tai.

Lila Hoth nói, “Reacher phải không?”

Tôi nói, “Phải.”

“Tôi vẫn đang đứng ngoài đường. Tôi vẫn đang chờ xe tải cán tôi

đây.”

“Nó đang tới đấy.”

“Nhưng khi nào nó tới?”

“Cô có thể toát mồ hôi một lúc. Tôi sẽ ở cạnh cô trong vài ngày nữa.”

“Tôi không thể đợi được.”

“Tôi biết cô đang ở đâu.”

“Tốt. Điều đó sẽ đơn giản hóa mọi việc.”

“Và tôi cũng biết cái USB đang ở đâu nữa.”

“Một lần nữa, tốt. Chúng tôi sẽ giữ cho ông sống đủ lâu để có thể nói

cho chúng tôi. Và có thể thêm vài giờ, chỉ để vui thôi.”

“Cô là con bé giữa rừng già đấy, Lila. Lẽ ra cô nên ở nhà chăn dê mới

phải. Cô sắp chết và bức ảnh ấy sẽ lan truyền khắp thế giới.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.