KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 455

Springfield nói, “Chúng tôi chẳng quan tâm. Lúc ông trở lại thì chúng

tôi sẽ đi khỏi rồi.”

Tôi đến cửa hiệu ở Broadway, nơi tôi đã mua chiếc sơ mi ka ki trước

hôm diễn ra bữa trưa gây quỹ của Sansom. Nơi này làm ăn khá, có sẵn rất
nhiều đồ. Tôi tìm thấy mọi thứ mình cần ngoài giày và vớ. Quần jean đen,
áo phông trơn màu đen, một chiếc áo gió màu đen bằng cô tông kéo khóa
may cho một gã to con hơn tôi nhiều. Tôi thử chiếc áo gió và đúng như
mong muốn, nó vừa hai cánh tay và phần vai, phần trước phồng lên như áo
bà bầu.

Hoàn hảo, nếu như Springfield đã hiểu mách nước của tôi.

Tôi mặc các thứ trong ô thay đồ, ném bỏ các thứ cũ và trả cho nhân

viên bán hàng năm mươi chín đô la. Rồi tôi theo chỉ dẫn của cô ta, đi thêm
ba dãy nhà tới cửa hàng giày. Tôi mua một đôi giày chắc khỏe màu đen
buộc dây, một đôi tất đen. Mất gần một trăm đô. Đầu tôi vang lên giọng nói
của mẹ tôi, từ lâu lắm rồi: Với cái giá như thế, nên dùng cho lâu. Đừng có
giậm mạnh
. Tôi bước khỏi cửa hiệu, giậm chân xuống vỉa hè vài lần cho
chắc chân. Tôi dừng ở một cửa hàng bán thuốc mua chiếc quần đùi lót màu
trắng. Tôi nghĩ rằng, do mọi thứ khác đều mới, tôi nên làm thế cho đồng bộ.

Rồi tôi bắt đầu trở lại khách sạn.

Được ba bước, điện thoại trong túi tôi bắt đầu rung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.