KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 59

“Ông có trông thấy gì rơi từ tay, túi hay quần áo của cô ta ra không?”

“Không.”

“Cô ta bảo gì ông không?”

“Không gì cụ thể.”

“Cô ta có nói với ai khác không?”

“Không.”

Tay này lại hỏi, “Phiền ông lộn các túi ra được không?”

Tôi nhún vai. Tôi chẳng có gì để giấu. Tôi lần lượt lộn từng túi và dồn

các thứ lên chiếc bàn méo mó. Một xấp tiền gập vào cùng vài đồng xu. Hộ
chiếu cũ của tôi. Thẻ ATM. Bàn chải đánh răng kiểu gập. Thẻ đi tàu điện
ngầm đã đưa tôi lên tàu ngay từ đầu ấy. Và tấm danh thiếp của Theresa Lee.

Tay cầm đầu dùng một ngón tay duy nhất đảo hết những thứ của tôi

lên và gật đầu làm hiệu cho một trong hai tay chân của mình, tay này lại
gần vỗ khắp người tôi để kiểm tra. Anh ta thực hiện công việc một cách bán
chuyên nghiệp, không tìm được gì thêm và lắc đầu.

Tay chỉ huy nói, “Xin cảm ơn, ông Reacher.”

Rồi họ rời khỏi đó, cả ba, nhanh như khi vào. Tôi hơi ngạc nhiên,

nhưng cũng thấy mừng. Tôi cho các thứ đồ của mình vào túi như cũ và đợi
họ rời hẳn khỏi hành lang rồi mới bước ra. Nơi này yên ắng. Tôi trông thấy
Theresa Lee ngồi ở bàn chẳng làm gì còn tay cộng sự Docherty của cô đang
đưa một người đàn ông ngang qua phòng họp tới một ngăn làm việc tách
biệt ở phía sau. Người này tầm bốn mươi tuổi, cỡ người trung bình và hết
sức mệt mỏi. Ông ta mặc chiếc áo phông xám nhăn nhúm và chiếc quần thể
thao dày màu đỏ. Ông ta đã ra khỏi nhà mà không chải tóc. Đó là điều rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.