KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 158

.4.

Tsumori gọi đến cho cô vào tuần thứ hai của tháng Tám, ngay trước lễ

Obon. Lúc ấy cô đang lo lắng vì sau chuyến dạo bộ trong rừng và qua cả
buổi họp định kỳ mà chưa thấy cô ấy liên lạc.

Trong hai tuần đó, Miharu luôn canh cánh nỗi lo về Tsumori. Không

biết cô ấy giờ này ra sao. Không biết tình trạng hiện tại thế nào. Nhưng
Miharu cũng không tiện gọi cho cô ấy, đúng lúc đang lo lắng đủ chuyện thì
cô ấy gọi tới.

Tsumori rủ cô tới nhà chơi để nói chuyện cho thong thả. Miharu vội

đồng ý không chút lưỡng lự.

Cô băn khoăn không biết có nên mang Yuichi đi cùng không. Cô lo

rằng khi nhìn thấy Yuichi, Tsumori sẽ nhớ tới Saya và cảm thấy buồn.

Dù băn khoăn nhiều như vậy nhưng cuối cùng Miharu vẫn quyết định

dẫn Yuichi theo. Bởi cô nghĩ Yuichi cũng muốn tới chào Saya.

Trong lúc chuẩn bị, Miharu cảm nhận rõ rệt ánh mắt của Yuichi. Cô

cảm thấy ánh nhìn chăm chú và bền bỉ đó muốn nói với cô rằng hãy mang
cậu đến nhà Tsumori.

“Chị Miharu, mời chị vào.”
Tsumori ra tận cửa đón cô, nét mặt cô ấy phờ phạc với nụ cười yếu ớt.

Nhìn thoáng qua cũng thấy cô ấy đã gầy rộc đi, nhưng cô không thể nhắc
đến chuyện đó. Thay vì thế, Miharu nói lời chia buồn, Tsumori cụp mắt
nhìn xuống và gật đầu, cô ấy mời Miharu vào trong phòng.

“Hôm trước cho chị xin lỗi nhé. Đúng lúc nhà em có chuyện buồn mà

chị lại vô ý gọi đến…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.