KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 105

giờ nhất định ban ngày. Còn viện điều dưỡng tập trung là nơi người bệnh
vào ở hẳn trong đó để được chăm sóc.”

“Có nhiều người dùng tới các dịch vụ này không ạ?”
“Cũng tương đối đấy.” Harumachi đan các ngón tay vào nhau. “Tuy có

nhiều hình dạng đột biến khác nhau, nhưng hễ bị đột biến thì việc chăm sóc
hằng ngày chắc chắn sẽ nhiều hơn rất nhiều. Thế nên các viện điều dưỡng
tập trung được ưa chuộng lắm. So với viện điều dưỡng tập trung, các nơi
nhận gửi theo giờ và dịch vụ chăm sóc ngày có vẻ ít khách hơn. Nhưng mà
viện điều dưỡng tập trung cũng có số lượng hạn chế và có thẩm tra trước
khi nhận, lại tốn kém nữa nên nhiều người vẫn phải trăn trở lắm.”

“Ra là vậy… Ngoài ra còn gì khác nữa không ạ?”
“Ngoài ra à… Kể chi tiết ra thì cũng còn vài nơi nữa. Ngoài ra còn

có…”

Harumachi ngừng lời, nghĩ ngợi một chút rồi nói tiếp.
“Một nơi không hẳn là cơ sở chuyên dụng. Hình như là trung tâm y tế

cộng đồng.”

Trung tâm y tế cộng đồng - Tsumori mở tròn mắt kinh ngạc, Miharu

khẽ nuốt nước bọt.

“Giống như việc mang chó mèo vào đó vậy. Ban vệ sinh đời sống sẽ

nhận những người đột biến vào đó. Nhưng khác với chó mèo, người bệnh
đột biến hầu như không thể tìm thấy bố mẹ nuôi cho mình, cuối cùng sẽ…”

Harumachi nói lấp lửng rồi im bặt. Miharu chớp chớp mắt, bối rối hỏi:

“Có nhiều người sử dụng dịch vụ của trung tâm đó không vậy?”

Harumachi chau mày, gương mặt nhăn lại.
“Nghe nói là khá nhiều đấy. Những người không thể chăm sóc được

bệnh nhân nữa, mà cũng không có tiền để mang người bệnh tới viện điều
dưỡng tập trung hoặc các cơ sở khác… Có nhiều lý do khác nữa, nghe nói
số người mang bệnh nhân đến đó đông lắm.”

“Không thể nào…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.