KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 181

Phải rồi. Miharu đã luôn mong chờ Isao nói với mình như vậy. Cô

muốn anh nói với mình rằng hai chúng ta hãy cùng nhau cố gắng, chúng ta
hãy cùng nhau vượt qua mọi khó khăn nhé. Cô đã luôn khao khát một sự
thấu hiểu như thế.

Miharu vươn tay tới nắm lấy bàn tay anh đang chìa ra cho mình.
Hy vọng luôn ở rất gần cô, chỉ là cô không nhìn thấy mà thôi. Nó đã

luôn ở đó, chờ Miharu nhận ra. Những gì cô cần làm chỉ là đón nhận nó.

… Bàn tay Miharu vươn ra đã sắp chạm tới ngón tay Isao. Đúng lúc

đó…

Cánh cửa từ phòng khách dẫn ra hành lang chợt phát ra tiếng động.
Người ghé đầu nhìn vào chính là Yuichi, trong hình dạng chú sâu.
Cậu bò lổm ngổm từ hành lang vào, chậm rãi tới gần chiếc bàn nơi

Miharu và Isao ngồi.

“Miharu!”
Isao khẽ gọi như muốn nhắc nhở cô.
“Em đừng để ý tới con sâu nữa.”
Nhưng Miharu không thể rời mắt khỏi cậu. Isao nói đây chỉ là một con

sâu bình thường, nhưng Miharu không nghĩ thế. Quả nhiên lúc nào trong
lòng cô cũng canh cánh suy nghĩ về chú sâu này.

Cậu cử động hàm gây ra tiếng rạo rạo. Đôi mắt kép có vẻ đã thu toàn

bộ hình ảnh Miharu vào trong.

“Con vật này không liên quan gì tới Yuichi cả… Này, đi ra đằng kia

mau.”

Isao nói rồi vo tròn tờ rơi quảng cáo nằm gần đó để ném con sâu. Tờ

giấy vo tròn rơi xuống trước mặt chú sâu, nó khẽ nảy lên rồi rơi xuống. Sau
khi ngúc ngoắc đầu như để đuổi theo cục giấy, chú sâu một lần nữa tiến tới
gần Miharu.

“Em đừng để ý tới con sâu đó nữa. Anh sẽ đem vứt nó đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.