KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 244

hoàn toàn có thể. Nhưng có lẽ đối với Harumachi thì chuyện này thực sự
bất ngờ.

“Bất ngờ thật phải không chị. Tôi cũng giật mình khi biết chuyện này

đấy.”

Harumachi chau mày lại, nói tiếp với vẻ mặt bối rối không biết nên

nghĩ sao.

“Hình như chị Yonemura nghĩ rằng chị ấy cần phải trả tiền ủng hộ thì

mới được tham gia nhóm của tôi, rằng tiền đó giống như chi phí tham gia,
nếu không trả thì sẽ bị coi là người ngoài. Lần trước lúc thu tiền ủng hộ, chị
Tanashi và chị Tsumori đã không đóng, chị nhớ không? Sau đó hai chị cũng
không tới nữa, hình như vì thế nên chị ấy nghĩ rằng hai chị đã bị đuổi khỏi
nhóm đấy.”

“Chỉ là thời điểm ngẫu nhiên trùng hợp thôi mà…”
“Đúng vậy đấy. Thực sự là thế.” Harumachi phẩy phẩy tay, đoạn đưa

cốc cà phê lên miệng. “Tôi cũng có phần sai khi để chị ấy hiểu lầm như thế,
nhưng bị chị ấy nói vậy tôi rất khó chịu. Kết cục là chúng tôi cãi nhau to.”

“Có chuyện đó sao…”
Chỉ tưởng tượng mà Miharu đã thấy khó chịu, lời cô nói xen lẫn một

tiếng thở dài. Vừa nghĩ thật may là mình đã không ở đó, không phải can dự
vào chuyện phiền phức đó, cô vừa có một cảm giác kỳ lạ, giống như trong
chuyện này có một phần lỗi của mình.

“Tại chị Hashimoto nói như thế ngay giữa buổi họp định kỳ hằng

tháng mà. Đột nhiên chị ấy nói trước mặt mọi người rằng sẽ cho mọi người
thấy “bộ mặt thật của Harumachi”. Nếu là chị, chị có khó chịu không? Cái
này có gọi là “xử phạt công khai” không nhỉ. Chị Yonemura cũng nói một
câu đại ý là tôi đe dọa chị ấy. Tôi không thể ngờ chị ấy là loại người như
vậy.”

Nhìn Harumachi kêu ca, Miharu bất giác nhớ tới Tsumori. Hai người

thật giống nhau, dù Miharu không thể nói cụ thể là giống ở điểm gì. Lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.