KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 252

Một người không thể nói họ không cần đứa con mình đã sinh ra,

không thể vứt đi cũng không thể giết chết nó được. Tuy cố gắng dùng lý trí
để trấn áp bản thân như thế, nhưng những thứ không cần thì sâu trong lòng
vẫn là không cần tới.

Không phải họ đã chán ngán sao. Không phải họ đã ngấy tận cổ sao.

Không phải họ muốn rằng, nếu có thể thì họ sẽ ước đứa con đó không có
quan hệ gì với mình, họ ước mình có thể đặt gánh nặng xuống và được tự
do sao.

Vừa nghĩ, Miharu vừa cảm nhận được hốc mũi đau đau và khóe mắt

nóng bừng.

Đã bao lần cô vừa nhìn Yuichi, vừa nghĩ lẽ ra thằng bé đã không thế

này. Đã bao lần cô nghĩ tại sao con trai mình lại trở nên như thế, tại sao nó
không giống với những đứa trẻ ưu tú khác.

Nếu cô sinh con gái chắc mọi chuyện đã khác. Nếu là con gái, chắc

chắn cô bé sẽ hiểu Miharu, có thể họ đã trở thành một cặp mẹ con vô cùng
thân thiết. Cô từng nghĩ như vậy đấy.

Tất cả đều là những ý nghĩ phủ định hoàn toàn sự tồn tại của Yuichi.
Có lẽ đó chính là nguyên nhân cho mọi việc.
Đâu đó trong lòng mình, có lẽ chính Miharu cũng cảm thấy thế. Nếu

Yuichi không phải là Yuichi, nếu như nó là một đứa trẻ khác… Nghĩa là sâu
thẳm trong lòng cô, cô không cần một Yuichi không giống với đứa con lý
tưởng của mình. Thế nên thậm chí cô đã mơ thấy Yuichi chết từ khi còn
nhỏ. Nếu mọi chuyện là như vậy, thì…

Người biến Yuichi thành một quái vật kỳ dị không phải chính là

Miharu sao.

“Ôi…”
Vừa nghĩ tới đó, cơn nức nở nghẹn ngào đã trào dâng. Những giọt

nước mắt tuôn rơi lã chã trên hai gò má cô. Đến mức cô không kịp lau đi.

Nếu như đứa trẻ bị chính bố mẹ mình - những người thân không thể

thay thế, những người lẽ ra phải đứng về phía nó hơn bất kỳ ai khác - liên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.