KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 269

Không phải rất tuyệt vời sao. Như vậy có thể lấy làm lý do biện minh,

và cũng không bị luận tội.

Tâm trạng cháu đang thoải mái lắm.
Thực lòng, cháu thấy rất an tâm.
Cháu thấy bực mình lắm. Thực đấy. Nhưng rốt cuộc thì suy nghĩ của

cháu đã được chứng minh là đúng. Mẹ cháu đúng là kiểu người như thế.

Cháu cũng hài lòng với điều đó… Cháu đã biết từ trước rồi. Biết cả

việc chỉ cần có gì đó ủng hộ, mẹ sẽ ra tay giết cháu.

Nhưng nếu chỉ có thế mà phải đi tù thì đáng thương quá. Chỉ giết một

kẻ như cháu mà phải mang tiền án tiền sự. Cháu không nghĩ tới chuyện tự
sát. Cháu không oán hận đến thế. Không thể hận thù đến tận cùng được.
Bởi đó là mẹ cháu mà. Dù sao mẹ cũng đã sinh cháu ra và nuôi nấng đên
tận giờ phút này.

Nghĩ vậy rồi cháu thấy mọi việc thật đúng thời điểm. Thật tuyệt. Vì

cuối cùng cháu đã có thể nghỉ ngơi rồi.

Tốt thôi. Cứ việc quên cháu đi, không sao cả. Mẹ hãy quên rằng mẹ đã

có một thằng con trai như cháu. Cháu muốn mẹ không bị quá khứ cầm tù
nữa, mà hãy sống một tương lai tươi đẹp không có cháu ở đó. Cháu muốn
mẹ cháu hạnh phúc. Những lời này không phải những lời cay đắng mỉa
mai, mà là những lời nói thật lòng của cháu.

Nhưng cháu muốn lúc cuối đời mẹ nhớ ra cháu. Thường ngày mẹ có

thể quên cháu đi, nhưng khi nhìn lại cả cuộc đời mình, cháu muốn mẹ nhớ
tới một điều. Như là một điều ô nhục. Như một hồi ức đáng ghét khi mẹ
cháu sắp từ giã cõi đời.

Rằng, “Ôi, chính mình đã giết chết con trai mình.”
Cháu muốn mẹ nhớ ra điều đó. Thế thôi.

Sau đó, cháu muốn mẹ chết trong tâm trạng thật nặng nề, khổ sở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.