KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 93

Đầu Yuichi bị hai chân trước của Saya ghì xuống, tạo nên tiếng cọt kẹt

trên bậc cửa.

“Con trai chị từng giam mình trong phòng ạ?”
“Ừ. Tới giờ đã được năm năm rồi. Sau khi bỏ học cấp ba, cháu ở lì

trong nhà không đi đâu nữa.”

“Bỏ học ngang chừng cấp ba ư. Lúc ấy chắc chị vất vả lắm.”
“Ừ, dạo đó chị thực sự rất buồn phiền.”
Đầu bị đè chặt xuống, Yuichi cố dùng đôi chân dài để bám chặt xuống

chiếu. Nhưng cậu chẳng có sức chống cự. Cậu thậm chí không thể đâm
móng chân xuống chiếu, không thể làm gì để phản kháng lại.

“Tới giờ chị vẫn suy nghĩ mãi em ạ. Nếu như ngày đó con trai chị ráng

học hết cấp ba thì không biết giờ này mọi chuyện thế nào. Nếu làm được
như vậy, chắc chắn giờ này cháu nó đã không bị đột biến rồi. Chị toàn nghĩ
tới những giả định không bao giờ thành hiện thực như thế đấy.”

Đôi chân đó rốt cuộc có vai trò gì? Nếu Yuichi không phải là con

người bị đột biến mà chỉ là một con côn trùng bình thường, thì có lẽ đôi
chân đó sẽ có ích khi cậu ôm và trườn bò trên thân cây. Nhưng so với độ
lớn của cơ thể, đôi chân ấy hoàn toàn không có đủ lực, chúng vốn không
thể chống đỡ toàn thân được.

Có thể chia cơ thể côn trùng làm ba phần, phần đầu, phần ngực và

phần bụng. Với côn trùng trưởng thành, bình thường ở phần ngực sẽ có ba
cặp chân, nhưng những con sâu bướm còn non thì sẽ có chân ở ngực, chân
ở bụng và chân ở đuôi. Chân ở bụng và chân ở đuôi dần dần sẽ tiêu đi trong
quá trình sâu trưởng thành.

Thông thường, chân ở bụng của sâu bướm sẽ có khoảng bốn đến bảy

cặp chân. Nhưng ở trường hợp của Yuichi, bên dưới hai cặp chân ngực
mảnh và dài là rất nhiều những chiếc chân khác, mọc theo từng đốt cơ thể
như loài rết. Chúng không mọc theo cặp nữa, mà mỗi đốt lại có từ một đến
năm chân, sắp xếp không theo quy tắc gì. Cần phải nói thêm, những chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.