KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 110

cả cha tớ cũng không thể mua cho tớ, đó là cái khóa thắt lưng có chữ ‘boy
toy’như Madonna. Tớ cực kỳ khao khát có được một cái như vậy."

Maddie nhíu mày. "Tớ không thể tưởng tượng cậu từng muốn trở thành

đồ chơi cho bọn con trai đấy."

"Tớ đã không hiểu ý nghĩa của từ đó là gì, nhưng tớ đã nghĩ Madonna

thật tuyệt khi mang nó với mạng che và mớ nữ trang giả lòe loẹt đó. Tớ
không được phép dùng đồ nữ trang giả vì mẹ tớ cho rằng nó tầm thường."
Cô nhìn Sebastian và thú nhận, "Tôi thường lẻn vào nhà cha anh khi ông
đang làm việc để xem chương trình MTV."

Một đường nhăn nhỏ xuất hiện ở khóe mắt khi anh mỉm cười. "Nổi

loạn."

"Ừm, đúng vậy. Nổi loạn, tôi là thế. Còn nhớ khi anh dạy tôi chơi bài xì

phé và anh đã ăn hết tất cả tiền của tôi không?"

"Tôi còn nhớ chứ. Cô đã khóc, và cha tôi đã buộc tôi trả lại tất cả tiền

cho cô."

"Đó là vì anh bảo tôi là anh không giữ luôn số tiền đó. Anh đã nói dối."

"Nói dối ư?" Anh ta nhấc chân khỏi đùi mình, ngả người về phía trước

và đặt cẳng tay lên đùi. "Không, tôi đã có một lý do không thể nói ra và
những kế hoạch vĩ đại cho số tiền đó."

Anh ta luôn có một lý do không thể nói ra. "Kế hoạch đó là gì?"

Chiếc chai đung đưa nhè nhẹ giữa hai đùi khi anh suy nghĩ trong chốc

lát. "Ồ, lúc đó tôi lên mười, vì thế tôi không được xem phim khiêu dâm và
sử dụng chất có cồn." Anh ta vỗ nhẹ cái chai vào chân ống quần. "Vì thế,
chắc chắn số tiền đó sẽ được sử dụng cho một chồng tạp chí Mad và một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.