KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 149

không thiên vị. Qua nhiều năm, anh đã hoàn thiện những mánh khóe đôi
khi khó khăn của trạng thái cân bằng trong nghề báo.

Vào tuổi ba mươi lăm, Sebastian đã trải qua một vài việc như bệnh lỵ, bị

cướp, bước đi trong dòng chảy chất thải thô, và nhìn đủ cái chết cho suốt
phần đời còn lại. Anh đã có mặt và viết về những điều đó, và đạt được một
ít thành công. Anh đã không còn phải đấu tranh cho dòng ghi tên tác giả
nữa. Sau nhiều năm chạy hết tốc lực, dốc sức cố gắng, chạy theo các câu
chuyện và đề mục, anh có được một vài khoảng thời gian sống trong khách
sạn có máy điều hòa nhiệt độ.

Anh gọi một chai bia Corba và món gà tiềm trong khi kiểm tra email.

Một đồng nghiệp cũ tiếp cận anh khi anh thưởng thức được một nửa bữa
ăn.

"Sebastian Vaughan."

Sebastian nhìn lên và cười toe toét khi anh nhận ra người đang đi về phía

mình. Ben Landis thấp hơn Sebastian, có mái tóc đen dày và một khuôn
mặt thân thiện, cởi mở. Lần cuối cùng Sabastian nhìn thấy anh ta, Ben là
phóng viên của tờ USA Today, và họ đã ở cùng trong một khách sạn ở
Kuwaiti, chờ đợi việc xâm chiếm Iraq. "Nhiệm vụ lần này của cậu là gì?"

Ben ngồi đối diện với anh và ra hiệu gọi bia. "Tớ đang viết một bài về

Hội dòng Thừa sai Bác ái mười năm sau cái chết của Mẹ Teresa."

Sebastian đã viết một bài về Hội dòng Thừa sai Bác ái vào năm 1997,

một vài ngày sau cái chết của vị nữ tu đạo Thiên chúa. Đó cũng là lần cuối
cùng anh ở Calcutta. Thành phố có một ít thay đổi, nhưng không gây cho
anh nhiều ngạc nhiên. Việc thay đổi diễn ra chậm ở Ấn Độ. Anh đưa chai
bia lên miệng và uống một ngụm sau đó hỏi, "Mọi việc như thế nào?"

"À, cậu biết cách mọi việc diễn ra ở đây mà. Trừ việc cậu ở trong taxi,

còn lại mọi việc dường như đứng yên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.