KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 74

" Không có gì. Cha có thể chở hàng trên một chiếc Navigator."

Leo lắc đầu và tiếp tục bước đi. " Cha không muốn chở bất cứ cái gì."

" Hầu hết các chiếc Navigator đều có một thùng móc có sức chứa lớn,"

J.T nói với họ.

Sebastian không thèm giải thích ý anh là nó còn chạy nhanh nữa với cha

mình. Một cách miễn cưỡng, họ tiếp tục di chuyển, và Sebastian và Leo
cùng nhau chọn một chiếc Town Car màu vàng để lái thử. " Sao cha lại đổi
một chiếc xe khá tốt cứ mỗi khi nó đi được năm mươi ngàn dặm?" anh hỏi
khi họ lái khỏi điểm bán xe.

" Mất giá và có giá trị khi đổi chác," Leo trả lời. " Và cha chỉ muốn có

một chiếc xe mới."

Sebastian không biết bất cứ điều gì về việc mất giá và không cầu kỳ lắm

về số dặm đi được của một chiếc xe. " Chiếc xe này đi thật êm," anh nói.

" Và chạy cũng nhanh nữa."

Sebastian nhìn cha mình và nhìn khắp chiếc xe họ đang lái được một

dặm. Cuối cùng, họ cũng cùng chung một ý tưởng. Điều quan trọng của
việc chạy nhanh.

Cả hai chạy khắp các con đường trong nửa tiếng tiếp theo và cùng nhau

thưởng thức khoảnh khắc im lặng dễ chịu được ngắt quãng bằng các cuộc
hội thoại thoải mái. Họ nói về những thay đổi anh nhận ra ở Boise, mặc dầu
lần cuối cùng anh ở đây là lúc nhỏ. Dân số bùng nổ và mang lại nhiều thay
đổi. Nhưng có một thứ vẫn còn nguyên như trong trí nhớ anh. Đó là văn
phòng trụ sở liên bang được làm bằng đá sa thạch và bắt chước mẫu Tòa
nhà Quốc hội ở Washington, D.C. Khi còn nhỏ cha đã đưa anh đến đây, và
anh có thể nhớ được nội thất bằng đã cẩm thạch và bò quanh khẩu súng
thần công được đặt đâu đó trên mặt đất. Nhưng anh nhớ nhất là hình ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.