KHÔNG DẤU VẾT - Trang 39

không biết gì thì cũng chẳng cần phải bàn. Tôi đã có nhiều thứ thú vị ở
trong đầu suốt cả buổi chiều hơn là chuyện tóc tai của mình.

Ned cười toe. “Hoặc là Bess đã thuyết phục em diện một kiểu thời trang
mới kỳ quái, hoặc là em đã bị xao nhãng bởi một vụ bí ẩn thú vị nào đó, đến
nỗi chẳng thèm ngó vào gương lấy một lần.”

“Giả thuyết thứ hai chính xác rồi đấy,” tôi thừa nhận, vuốt nhanh trên tóc
xem còn gì đi lạc trên đó không. “Gọi gì ăn đi, rồi em sẽ kể anh nghe hết.”

Ned gật đầu. Susie Lin bước vội về phía chúng tôi với tờ giấy ghi chú trong
tay. Chị không chỉ là bếp trưởng mà còn là nữ phục vụ chính ở đây.

Tôi liếc về phía tấm bảng được dựng bên máy đếm tiền, là nơi Susie luôn
ghi các món đặc biệt trong ngày. Ngay lập tức, một trong những món đầu
tiên đập vào mắt tôi là: bánh bí rán.

“Ồ! tôi nói, chợt nhớ ra một vụ bí ẩn khác đang cần phải điều tra. Trong lúc
phấn khích vì vụ trộm ở nhà Simone, tôi hầu như đã quên khuấy luôn vụ
phá hoại rau củ. Nhưng giờ tôi lại tự hỏi không biết hai vụ này có liên hệ
nào không. Chẳng phải tôi đã để ý đến sự trùng hợp lạ lùng, rằng kẻ đập
phá bí và cô cháu Simone đã xuất hiện trong thị trấn cùng một ngày đó sao?

“Chào, Nancy, Ned.” Susie chào chúng tôi bằng giọng nhanh gọn như
thường lệ. “Tối nay chị có thể phục vụ hai đứa món gì đây?”

Susie thuộc kiểu người dường như chẳng bao giờ ngừng chuyển động. Đôi
lúc chị làm tôi nhớ đến quả bóng trong trò pinball, vì chị cứ di chuyển từ
đầu này đến đầu kia trong cái nhà hàng dài và hẹp của mình, hết ghi các
món được gọi, đem đồ ăn đến, lại trèo thang để lấy sách trên những ngăn kệ
cao.

“Món tôm nghe có vẻ ngon nhỉ, Nancy?” Ned nhận xét khi liếc qua cái
bảng ghi các món đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.