KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 106

Cái bảng to như thế mà chỉ viết có mấy chữ “Mr. & Mrs. Chen”.

Nhưng điều không bình thường là đứng sau người cầm tấm bảng
đó lại có một tốp người cầm một tấm băng rôn màu đỏ, viết một
hàng chữ tiếng Anh chuẩn hình thức tiếp đón ngoại giao. Đại ý là:
Nhiệt liệt hoan nghênh bậc thầy nghệ thuật Trần tiên sinh cùng
phu nhân!

Giáo sư Trần cảm thấy họ quá lố, cầm cả băng rôn giống như

ban nhạc nhà trường vậy, nhìn quê ơi là quê. Nhưng lão Ngô thấy
vậy rất vui, lại còn tâng bốc Giáo sư.

Hai người đến đón đều biết Giáo sư Trần, thấy ông xách túi

đi ra từ nhà ga sân bay thì vội vả chạy tới chào đón. Lão Ngô thấy vậy
vội vội vàng vàng giành lấy túi hành lý từ tay Giáo sư, để ông rảnh
tay bắt tay họ.

Người tiếp đón nắm chặt tay Giáo sư rồi sổ ra một tràng tiếng

Anh:

Welcome to Beijing! Mr. Chen! My name is Bruce...

Lão Ngô thấy hai người nói tiếng Anh tía lia, mình chẳng chêm

được câu nào, nên hạ quyết tâm sẽ học tiếng Anh.

Hai người họ vừa đi vừa nói chuyện, lão Ngô ngoan ngoãn đi theo,

mắt láo liên nhìn tứ phía. Lão giống như bà nhà quê ra phố, cái gì
cũng thấy lạ lẫm.

Burce nhìn thấy lão Ngô xách túi cho Giáo sư trong lòng vô cùng

tán dương: Giáo sư Trần không hổ là một bậc thầy nghệ thuật lẫy
lừng trên trường quốc tế, hành động đúng là mẫu mực. Anh thấy
những người khác đi đâu cũng đem theo cả đám trợ lý chân dài, thế
mà ông chỉ mang theo một anh phụ việc... À mà không, cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.