KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 183

Gia Hào xịu mặt:

Ông ơi, cháu có thể không ăn nữa được không...

Lão khịt mũi nhìn chú nhóc:

Thằng nhóc này đúng là sinh ra trong lụa là gấm vóc... không

biết thế nào là khổ sở! Cháu có biết có nơi mà trẻ con đến kem
còn không có mà ăn không!

Bác yên tâm, cháu sẽ về dạy các em ở Cô nhi viện. Sau này chúng

cháu sẽ không nhận kem từ thiện của nhà máy nữa, mà sẽ tặng lại cho
các em muốn ăn kem mà không có ở những nơi đó. Chúng cháu thật
sự sẽ không ăn nữa đâu...

Trần Tạ Kiều:

Ba à, hai người mau đi đi, xem ba dọa Bảo Bảo thành thế nào rồi

kìa?

Giáo sư Trần:

.........

Trước lúc lên máy bay, lão Ngô nói lời từ biệt đầy tình cảm với

mảnh đất này:

Tạm biệt tiểu Kiều! Tạm biệt Bảo Bảo! Tạm biệt Gia Hào! Tạm

biệt Tôm Mì! Tạm biệt Bò Rú Sư! Tạm biệt anh chàng đẹp trai bán
kem Thổ Nhĩ Kỳ!

Tạm biệt các độc giả thân yêu, các ông già của chúng ta cũng đã

chú ý đến quyền riêng tư rồi, nên câu chuyện của chú cún nho nhã
và chú mèo model chỉ có thể kể đến đây thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.