KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 49

quyển nhỏ bỏ túi. Mấy quyển này đều thuê từ cái tiệm nhỏ ở cổng
trường với giá mười tệ năm quyển.

Lúc lão Ngô đọc truyện, trên mặt lão thường nở nụ cười tinh quái,

có lúc dâm đãng, có lúc lại dung tục, có lúc vừa dâm đãng vừa dung
tục.... Lúc nào cũng là nét mặt kỳ quái cũng vói những nụ cười quái dị
như vậy. Nhưng điều đáng ngờ là lão Ngô sống chết cũng không
bao giờ để Giáo sư Trần động vào mấy quyển sách đó.

Cũng đúng thôi, lão Ngô thích nhất là tiểu thuyết của Mê Dương

(LostSheep), nên làm sao mà lão dám để cho Giáo sư đụng vào.

Lão Ngô dấu dấu diếm diếm, cứ thế ngồi đọc truyện khoái

chí khiến cho Giáo sư Trần rất khó chịu, cảm thấy lão Ngô không
tin tưởng mình, bài xích mình... Tình cảm của hai người tốt như vậy,
cớ gì không thể thoải mái hơn, để cho ông cùng vui vẻ có hay hơn
không?

***

Lúc lão Ngô đọc truyện thì không được làm phiền nên Giáo sư

Trần cũng đành chịu, vì muốn ở bên cạnh lão nên ngồi ngắm vẻ
mặt lão lúc đọc truyện cũng hạnh phúc lắm rồi. Nhưng ông là một
Giáo sư làm sao mà nhàn hạ như vậy được, thế nên có lúc cũng xách
máy tính đến phòng lão làm việc.

Soạn xong giáo án cho mấy ngày, Giáo sư Trần đứng dậy đi lại

cho giãn gân cốt, lúc này mới phát hiện ra lão Ngô vẫn giữ nguyên tư
thế ngồi khom lưng, dưới ánh đèn tù mù của cái đèn ngủ để đọc
truyện như năm tiếng trước, lẽ nào lão không thấy mỏi?

Giáo sư Trần bước đến lay lay người lão:

Ngô ơi, đứng dậy vận động đi, đừng đọc nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.