KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 165

Không suy nghĩ gì, Chelsea bước đến và quỳ xuống trên một chân. Cô

nắm cây batoong và ngước lên nhìn. Mặt anh ở ngay phía trên mặt cô, và
có cái gì đó mơ hồ mãnh liệt xuất hiện trong đôi mắt nâu của anh.

“Tôi ước gì cô không làm thế này.” Anh nói, giọng đầy cáu gắt thì thầm

bên má cô.

“Làm gì?”

Anh đứng dậy và cách xa cô một đoạn khá xa. “Vội vội vàng vàng vây

quanh tôi và đối xử như thể tôi là một người vô dụng.”

Cô đứng dậy, sát gần vào người anh, chỉ để hở một khoảng nhỏ chia cách

mặt trước chiếc áo cánh bằng ren của cô với bộ ngực rắn chắc cùng với lớp
lông ngực đen mịn màng của anh.

Anh liếc nhìn vào mặt cô khi với tay lấy cây batoong. Tay anh bao phủ

lên tay cô, và cái nắm tay nóng ấm, mạnh mẽ làm cổ tay cho đến khuỷu tay
cô tê dại. “Tôi không phải là một đứa con nít.”

Cô đứng quá gần nên có thể nhìn thấy một đường đen bao quanh gờ

mống mắt và các thay đổi nhỏ bên trong đôi mắt nâu được bao quanh bởi
hai hàng lông mi dày, đang ganh tị. “Tôi biết.”

Tay anh siết chặt lấy tay cô. Ánh mắt anh chuyển đến đôi môi cô. “Tôi là

một người đàn ông.”

Đúng vậy. Đúng vậy. Anh ta là một người đàn ông. Một người đàn ông

bán khỏa thân với các cơ bắp lớn ướt đẫm mồ hôi và đôi mắt âm ỉ cháy. Đột
nhiên cô cảm thấy nóng và như mê sảng. Chắc chắn là do lượng
testosterone mà cô đang hút vào. “Tôi biết.”

Anh mở miệng như thể sắp nói điều gì đó. Thay vào đó anh thả tay mình

ra khỏi tay cô và bước vòng qua người cô. Cô có cảm giác là nếu anh có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.