KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 188

dừng lại và đi về nhà. Sao anh lại bắt cậu bé đi diễu hành và nhảy lên nhảy
xuống như thế?”

“Cậu bé cần học cách giữ thăng bằng.” Anh chỉ cây batoong về phía cậu

bé và la ó. “Giờ hãy đổi nhịp. Một bước nhảy nhỏ. Một bước nhảy lớn. Một
bước nhảy nhỏ. Một bước nhảy lớn. Cong đầu gối của cháu lại, nhóc.”

“Anh là ai? Ông Miyagi[14] sao? Cô ngửa tay ra phía trước mặt mình.

“Đánh bóng bằng tay phải. Đánh bóng bằng tay trái[15]. Cong đầu gối của
cháu lại, nhóc.”

Anh cười tủm tỉm. “Ừm, đại khái thế.” Anh bước ra giữa đường lái xe

vào nhà, bước đi tập tễnh nhẹ nhàng và cây batoong vung lên uyển chuyển
theo nhịp sải tay của anh. Chelsea khoanh tay bên dưới ngực mình và ngồi
xuống ở mái hiên. Mark chỉ về phía cuối đường lái xe vào nhà, nói một vài
điều gì đó như vung gậy và lướt đi. Ngã xuống và lại đứng lên.

“Sử dụng hông của cháu. Ngẩng đầu lên.” Mark gọi với sau lưng cậu bé.

Sau mười lăm phút vung gậy và lướt đi, rõ ràng cậu bé đã hoàn toàn hết
hơi. Hai má cậu bé đỏ ửng, một bên đầu gối bị trầy, Chelsea gần như cảm
thấy tội nghiệp cho cậu bé. Chỉ gần như thôi, vì kẻ nói dối nhỏ bé này làm
cô xấu hổ.

Cậu bé thả người xuống ở mái hiên bên cạnh Chelsea, và với tay lấy chai

Gatorade. “Cháu đang trở nên tốt hơn,” cậu bé nói trước khi mở nắp và
uống cạn. Chelsea không phải là một chuyên gia, nhưng thậm chí cả cô
cũng có thể thấy được rằng đứa trẻ này phải cố gắng thật nhiều trước khi
đạt được mức “trở nên tốt hơn”.

Cậu bé ngước lên nhìn Mark với đôi mắt chứa đầy mệt mỏi và sự sùng

bái. “Có lẽ cháu nên quay trở lại và luyện tập thêm nhiều hơn nữa.”

Đúng vậy, như thể Mark sẽ muốn cậu bé này quanh quẩn bên cạnh. Anh

chẳng thích ai quanh quẩn bên cạnh cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.