KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 243

“Ngừng lại hoặc anh sẽ làm em khóc đấy.”

“Ôi cô gái ẻo lả yếu ớt của anh.” Rob cười tủm tỉm và lắc đầu. “Em luôn

là người suy nhược cảm xúc khi em đang vào kỳ.”

“Rob?”

Cả hai người đàn ông đều nhìn Kate. Đôi mày hạ thấp xuống như thể cô

ấy không nhận ra chồng mình.

Rob chớp chớp mắt một vài cái và đôi gò má anh đột nhiên ửng đỏ. “Anh

xin lỗi, Kate.”

Mark cười lớn. “Anh đã gặp Luc chưa?”

Rob nhìn quanh. “Martineau? Chưa. Chỉ mới đụng trúng Fishy thôi.”

Mark không thấy Bruce Fish vì anh ta đã giải nghệ một vài năm trước.

Cùng nhau anh và nhà Sutter đi băng qua phòng khách để đến phòng khiêu
vũ, nơi một ban nhạc tao nhã đang chơi nhạc.Bên trong các bàn tròn được
bày trí nến đèn trà chiếu sang quanh sàn khiêu vũ khi hai quầy bar dùng để
phục vụ cho đám đông khát nước. Ánh nhìn của anh lướt qua căn phòng
được chiếu sang lờ mờ và gặp phải hình ảnh quen thuộc của chiếc váy bó
chẽn màu be nhỏ xíu. Cô đứng giữa một nhóm nhỏ cười đùa với Sam như
thể cậu ta là một ông vua hài.

Anh quay sang Kate. “Rất vui được gặp chị” sau đó bắt tay với Rob.

“Rất vui lại đuộc gặp anh lần nữa”.

“Nhớ chăm lo cho chính mình nhé”.

Khi Mark chuẩn bị băng ngang qua phòng về phía cô, anh đã gặp phải

Hugh Miner và vợ ông, Mae. Hugh là một huyền thoại của đội khúc côn
cầu ở Seattle. Một người đàn ông hoang dại từng là một cầu thủ ghi nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.