KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 70

“Gặp em ở nhà nhé,” Chelsea nói kho cô đi về phía cửa. Bo gật đầu

nhưng không quay người lại.

“Có chuyện gì đã xảy ra vậy?” Cô hỏi Jules khi họ đi về phía cuối hành

lang. “Bo cư xửa thật lạ.”

“Phải vậy không?” Anh ta mở cửa cho cô, và khi cô đi qua, cô ngửi được

mùi nước hoa của anh ta. “Tôi nghĩ tất cả những việc xảy ra với chiếc cup
làm cho cô ấy lo lắng hơn bình thường. Và cô ấy cũng thường hơi căng
thẳng một chút.”

“Có lẽ thế.” Cô thả điện thoại vào ví và lấy mắt kính mát ra. “Anh có thể

kể cho tôi nghe về Mark Bressler không?”

“Tôi không biết nhiều lắm. Tôi biết anh ấy một thời gian ngắn khi tôi

làm việc cho Chinooks năm năm trước đây. Tôi cũng chỉ vừa mới bắt đầu
làm việc lại cho tập đòan. Tôi được thuê để giúp đỡ cho bà Duffy khi bà ấy
được thừa kế đội khúc côn cầu. Vào khoảng một hoặc hai tháng gì đó sau
tai nạn của anh ấy.”

Chelsea nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ quên được trận đấu tối hôm kia.

Không chỉ vì nó thật thích thú để xem mà còn vì trong buổi trao giải, Bà
Duffy xuất hiện trên sân băng trong đôi giày trượt băng màu hồng phấn, và
đội trưởng đội khúc côn cầu, Ty Savage đã ngã người cô ấy ra và tặng cho
cô ấy một nụ hôn kiểu Pháp cho toàn thế giới nhìn thấy. “Điều đó thật quá
lãng mạn,” cô thở dài.

“Ừm.”

Cô ngước nhìn anh ta, khi ánh mặt trời chiếu sáng mái tóc đen nhẹ như

tơ đó. “Anh không nghĩ vậy sao?”

“Dĩ nhiên là có nghĩ đến.” Anh ta nhún đôi vai lớn. “Tôi chỉ hy vọng Ty

sẽ không làm tan vỡ trái tim cô ấy. Cô ấy là một người tốt, và tôi ghét phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.