KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 69

“Tôi cao một mét năm sáu,” Bo nói như thể họ đang ở trường trung học

và chỉ sáu phân cũng là điều quan trọng. Con bé cau mày và đẩy mái tóc
ngắn ra sau tai. “Sao anh ở đây, Jules? Chỉ để cãi nhau với tôi thôi sao?”

“Như mọi khi, thật vui khi được cãi nhau với cô, và tôi cũng muốn đến

xem liệu cô có rảnh đi ăn trưa cùng tôi không.”

“Tôi có cuộc họp trong mười phút nữa,” Bo càu nhàu.

Anh ta nhìn về phía Chelsea. “Cô rảnh không?”

Cô liếc nhìn đồng hồ trên điện thọai. Cô không có cảm giác rằng Jules

hỏi cô chỉ vì anh ta nghĩ cô và Bo có thể hoán đổi cho nhau. Anh ta là một
anh chàng tốt bụng. Cả hai đều phải ăn, nhưng cô vẫn phải hỏi em gái mình
vì anh ta đã hỏi Bo trước. “Em có phiền không?”

“Không sao đâu.”

“Tuyệt, vì chị đang đói muốn chết đây.” Cô nhìn Jules. “Tôi phải quay

lại Spitfire trong nửa tiếng nữa.”

“Tôi biết một quán sandwich không xa đây lắm. Cô có thể mua thứ gì đó

và ăn trên đường đi.”

“Được.” Chelsea liếc nhìn em gái mình, người đang liếc Jules như thể

anh ta đang làm gì đó sai vậy. “Em có chắc là em không phiền không?” cô
hỏi.

“Em chắc mà.” Con bé quay về phía bàn làm việc và cầm tờ tạp chí lên.

“Một trong số chúng ta phải làm việc.”

“Một trong số chúng ta có ngày nghỉ.” Jules đi về phía cửa. “Thật tệ

người đó là cô.”

“Ừm.” Cô ấy thở dài não nề. “Thật tệ đó là tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.