KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 105

mách với bố, cậu nhóc Mục Phi Nhiên nhân lúc bố đang ốm không những
không ngoan mà còn chuyên chọc tức mẹ, xem bố có đánh con không.”

“Mẹ nói vớ vẩn, bố sẽ không đánh Phi Phi đâu.” Mục Phi Nhiên lầu bầu,
nhưng nó cũng không dám chắc nên yếu ớt nói chém một câu: “Phi Phi rất
ngoan, con còn hát cho bố nghe nữa.”

“Con như thế mà ngoan cái gì? Há miệng ra.” Nghê Xuân Yến cầm bát và
thìa của con trai, đút cho nó ăn, vừa đút vừa kể tội: “Con đã năm tuổi rồi mà
không biết tự ăn, có xấu hổ không hả? Con nhìn cậu của con tự ăn được kìa,
còn không làm rơi vãi cơm lung tung.”

“Cậu lớn hơn Phi Phi mà.” Mục Phi Nhiên ậm ừ phản bác.

“Cậu không đi học còn con thì có, con phải ngoan hơn cậu chứ?” Nghê
Xuân Yến lườm con trai, cầm đũa lên gắp thức ăn đút cho nó. “Nhai thật kĩ
rồi nuốt.”

“Vì sao cậu không phải đi học?” Mục Phi Nhiên bất bình hỏi ngược lại.

Nghê Xuân Yến ngừng tay, im lặng buông bát xuống rồi nói với con trai
bằng vẻ trịnh trọng khác thường: “Vì cậu không giống với những đứa trẻ
khác, cậu là bảo bối đặc biệt tốt, đặc biệt quý giá của nhà chúng ta, nhưng
người ngoài không hiểu cậu tốt thế nào, họ chỉ nhìn thấy cậu ngốc, khinh
thường cậu, còn bắt nạt cậu nữa, mẹ rất tức giận nên đã đưa cậu về nhà.”

Cậu ngốc ngồi cạnh nghe đến tên mình thì sợ hãi tuyên bố to: “Tiểu Siêu
không muốn đi học!”

Nghê Xuân Yến an ủi: “Biết rồi mà, sẽ không bắt em đi học đâu, mau ăn
cơm đi, ngoan nhé!”

Cậu ngốc lúc đó mới yên lòng vùi đầu vào ăn cơm. Nghê Xuân Yến quay
sang nói với con trai: “Nên Phi Phi phải ăn uống thật ngoan, học hành thật
giỏi, như thế lớn lên mới có bản lĩnh, đến khi bố mẹ già rồi không làm gì nổi
nữa, thì sẽ đến lượt con bảo vệ cậu, hiểu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.