KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 186

Thậm chí anh ta từng công khai nói rằng, tuy em gái lấy chồng có chút tủi
thân nhưng thời đại này không đòi hỏi phải môn đăng hộ đối, vợ chồng hạnh
phúc, yêu thưong nhau mới là quan trọng nhất.

Đại thiếu gia nhà họ Diệp cùng một mẹ với Diệp Chỉ Lan. Tình cảm của anh
ta đối với cô em gái khá chân thành, lúc anh ta nói câu này có thể chỉ thể
hiện sự quan tâm của anh trai với em gái thôi, nhưng khi đến tai Mục Dục
Vũ lại như một cái tát thẳng vào mặt anh.

Mục Dục Vũ nhẫn nhịn, luôn chờ đến khi Diệp lão gia đổ bệnh, anh mới từ
từ kéo anh ta ngã, để anh ta đau khổ, bận bịu túi bụi, bất đắc dĩ phải chấp
nhận phương án thu mua với điều kiện hà khắc.

“Đại thiếu gia thấy hướng này được không?” Mục Dục Vũ nâng ly rượu lên,
nhìn anh ta.

“Được, được lắm.” Diệp đại thiếu mắt lấp lánh, nghĩ ngọi rồi như hạ quyết
tâm. “Dục Vũ, có thể nói chuyện với cậu được không?”

Mục Dục Vũ hơi mỉm cười. “Trong hoàn cảnh hôm nay, tôi e mình không
thể vắng mặt.”

“Tôi biết, chỉ là... mượn cậu hai phút thôi.” Diệp đại thiếu gấp gáp nói.

Mục Dục Vũ mím môi, làm động tác mời, rồi anh đi ra một góc trong sảnh
tiệc trước.

Diệp đại thiếu vội theo sau, quay đầu nhìn ngó tứ phía, chắc chắn không có
ai rồi tranh thủ thời gian nói với Mục Dục Vũ: “Dục Vũ, tôi biết tôi không
nên can thiệp vào cuộc sống riêng của cậu, nhưng tôi nghe thấy một số tin
đồn không hay, tôi rất lo cho em gái tôi...”

“Tin đồn?” Mục Dục Vũ nhướn mày, hỏi: “Tin đồn gì?”

Diệp đại thiếu nuốt nước bọt. “Đồn là quan hệ của cậu và Chỉ Lan rất tệ.”

“Còn gì nữa không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.