KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 199

Mắt cô lâp lánh ánh lệ nhưng vẫn mỉm cười, nhìn Mục Dục Vũ nói: “Tôi
biết trong lòng anh nghĩ về tôi thế nào, không sao, thật đáng đời tôi. Nhưng
Mục tiên sinh này, ai thời trẻ mà không làm chuyện dại dột? Ai mà không
ngã đôi lần mới biết cách làm người thế nào? Tôi thật sự... nhớ đến chuyện
trước kia là tôi xấu hổ lắm rồi, tôi... tôi nói thật với anh là tôi sẽ không bao
giờ... không bao giờ nữa, được không? Nếu anh thấy chị em tôi phiền phức,
cứ nói một tiếng, tôi sẽ đi ngay, thật đó, tôi nói là làm, anh không cần phải
đặc biệt đến đây để cảnh cáo tôi, không đáng đâu.”

Mục Dục Vũ không nói gì, anh cảm thấy mọi thứ như nghiêng sông đổ bể,
anh gọi Nghê Xuân Yến ra đây thực chất vẫn chưa nghĩ sẽ đối xử với cô thế
nào, nhưng chưa kịp nói thì cô nàng này đã tuôn ra một tràng. Anh bỗng
nhận ra cô gái này và Nghê Xuân Yến trong ký ức đã khác nhau rất xa. Cô
bé mười sáu tuổi ngốc nghếch thường lẽo đẽo theo anh, hô to “em thích anh”
đó, thực ra đã biến mất trong quá khứ, cho dù giờ đây được nhớ đến thì cô
bé đó cũng chẳng qua chỉ là một trò cười, ngay cả chính cô cũng thừa nhận
như thế.

Nhưng chuyện cũ đó, quá khứ mà hai người họ đều nhớ rõ, đã khắc ghi sự
trưởng thành và đau khổ, bất lực và vui vẻ của cả hai, làm sao lại chỉ là một
trò cười?

Mục Dục Vũ nhìn cô, lần đầu anh quan sát kĩ cô gái vừa chân thực vừa xa lạ
này. Anh nghĩ hóa ra gương mặt cô gầy và thanh tú hơn trong trí nhớ, hóa ra
đôi môi có hình dáng nũng nịu của cô ngoài cười ngốc nghếch ra thì nói
năng cũng rất gãy gọn, trôi chảy, mắng chửi cũng rất lợi hại, có thể khiến
một người hà khắc như anh phải nghẹn lời.

Nghê Xuân Yến chờ một lúc, thấy Mục Dục Vũ vẫn lặng thinh thì cười tự
giễu, nói: “Nếu không có gì thì tôi đưa em tôi về trước đây. Tạm biệt, Mục
tiên sinh.”

Mục Dục Vũ nghĩ ngợi rồi thốt lên: “Khoan đã.”

“Anh còn có việc gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.