KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 282

“Anh biết à?”

“Không khó đoán.” Mục Dục Vũ nói. “Anh ta là loại người hễ manh động
thì sẽ làm chuyện ngu xuẩn.”

“Tôi bảo người trông chừng hắn rồi, hắn nói muốn gặp anh.”

“Không gặp.” Mục Dục Vũ lạnh lùng đáp. “Anh ta và tôi đã làm việc chung
nhiều năm, phải biết tôi là dạng người gì, dám thuê người giết tôi tức là phải
tính đến việc bị trả giá đắt, chuyện này anh cứ làm theo pháp luật, tính đến
những gì anh ta nợ công ty, nợ tôi, thì không cần niệm tình cũ.”

“Được.”

“Khoan đã.” Mục Dục Vũ nghĩ ngợi rồi nói: “Bên gia đình anh ta, tôi nhớ
cha mẹ vẫn còn khỏe mạnh.”

“Đúng thế, vợ hắn luôn ở nhà làm nội trợ, hai đứa con gái sinh đôi đang học
cấp hai, ngoài ra hắn còn nuôi hai cô bồ.”

“Con riêng thì sao?”

“Có một đứa đã bốn tuổi, là con trai.”

“Ông anh Triệu Minh nuôi cả nhà cũng không dễ dàng gì.” Mục Dục Vũ mỉa
mai. “Được, thế thì chúng ta cũng không cần đuổi cùng giết tận, xử lý một
mình Lý Triệu Minh là xong.”

“Được.”

Mục Dục Vũ cúp máy, lại ngồi ngẩn ngơ một lúc rồi nói với Tôn Phúc
Quân: “Đi, tôi về công ty.”

“Hôm nay ngài không có việc gì quan trọng.” Tôn Phúc Quân bất bình nói.
“Tôi đã hỏi trợ lý Lâm rồi, ngài hãy cho phép mình nghỉ ngơi một ngày đi,
cho dù là trâu bò cũng có lúc phải nghỉ ngơi chứ.”

Mục Dục Vũ ngẩn người rồi mắng: “Anh đang chửi xéo tôi đấy hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.