KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM - Trang 102

uống say, sư đoàn trưởng Từ sai người đưa cậu ấy về. Bây giờ vẫn đang
nghỉ ngơi trong phòng khách”.

Tĩnh Uyển nghe vậy, trong lòng hơi bực. Mộ Dung Phong nói: “Cậu ta

chắc là lo lắng cho vết thương của em, nên mới uống rượu, khó tránh khỏi
bị say”. Tĩnh Uyển “ồ” một tiếng, Mộ Dung Phong lại nói: “Bác sĩ nói em
có thể ăn được rồi, nhưng phải ăn thức ăn lỏng, muốn ăn gì anh bảo họ
chuẩn bị”. Tĩnh Uyển tuy không muốn ăn, nhưng thấy anh chăm chú nhìn
mình, lại không nỡ trái ý anh, thuận miệng nói: “Ăn cháo là được rồi”.

Nhà bếp làm việc rất nhanh chóng, một lát sau đã mang lên một bát cháo

trắng nóng hổi, kèm theo đĩa nhỏ với sáu loại dưa góp Cẩm Châu, cháo
thơm dịu, dưa muối tươi mặn. Mộ Dung Phong cười nói: “Anh cũng đói
rồi”. Lan Cầm đang múc cháo cho Tĩnh Uyển, nghe thấy vậy, lập tức vội
vàng múc cho anh một bát. Người hầu trong nhà trên hỏi: “Cậu Sáu rửa mặt
ở đây chứ?”. Mộ Dung Phong liền “ừ” một tiếng, đến phòng vệ sinh rửa
mặt đánh răng, đây vốn là phòng ngủ của anh, trong phòng vệ sinh khăn
mặt, bàn chải vẫn đầy đủ.

Sau khi bị thương Tĩnh Uyển đi lại không tiện, Lan Cầm cùng một a

hoàn khác tên là Tú Vân, một người cầm chậu, một người cầm khăn đang
giúp cô rửa mặt, bỗng nghe người bên ngoài nói: “Chào Hứa thiếu gia.
Doãn tiểu thư mới tỉnh lại đó” Tĩnh Uyển nghe thấy Kiến Chương đến,
đang định cất tiếng hỏi chuyện thì Mộ Dung Phong đã hỏi ở trong phòng vệ
sinh: “Tĩnh Uyển, là ai đến thế? Nếu là Gia Bình, thì bảo cậu ta đợi ở bên
ngoài”.

Hứa Kiến Chương vừa đi vào phòng, đã nghe thấy giọng nói của anh, sắc

mặt liền hơi thay đổi. Tĩnh Uyển thấy tình thế khó xử, vội nói: “Đại ca, là
Kiến Chương đến”.

Mộ Dung Phong đi ra, vừa cài khuy áo vừa gật gật đầu với Kiến

Chương, coi như chào hỏi, lại quay mặt lại nói với Tĩnh Uyển: “Đã bảy giờ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.