KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM - Trang 145

có cách nào khống chế, cô nghĩ đến Kiến Chương. Gần như tuyệt vọng,
Kiến Chương không thể cho cô sự nồng nhiệt đó nhưng Kiến Chương có
thể cho cô hạnh phúc. Hạnh phúc mà cô muốn, cô luôn biết bản thân mình
cần gì, xưa nay cô đều có thể bình tĩnh mà nắm giữ.

Cô ngẩn đầu lên anh đang nhìn cô, trong đôi mắt ấy cháy lên sự khát

vọng và đam mê không bao giờ hết, trái tim cô tê dại đau đớn, nhưng giọng
nói cô đã trấn tĩnh, giống như ngay cả bản thân cô cũng tin rằng như thế:
“Em không yêu anh, em càng không thể đi với anh”.

Anh nhìn cô không thể tin được, gần như khiến cô chột dạ, giọng nói của

anh khàn đi: “Em không yêu anh ư?”. Trên trái tim cô chằng chịt vết sẹo
ngang dọc, trong chốc lát dường như đau đớn khiến người ta ngạt thở.
Giọng nói của anh bình bình, nhưng kèm theo sự giận dữ đáng sợ: “Em vẫn
còn nói với anh một câu như thế sao? Nghe nói em kết hôn anh liền đến
đây như phát điên. Không quan tâm đến tính mạng, không quan tâm đến
chiến sự nước sôi lửa bỏng ở tiền tuyến, không quan tâm đến một nửa
giang sơn, vậy mà em nói với anh một câu như thế sao?”.

Cô cố chấp quay mặt đi, khuôn mặt lặng lẽ nở nụ cười: “Đúng thế em

không yêu anh”. Anh im lặng một lúc lâu, mới nói: “Em nói như vậy anh
cũng không có cách nào, nhưng anh…nhưng anh…”.Anh lặp lại hai lần,
cuối cùng không nói ra được vế sau, chỉ quay mặt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.