KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM - Trang 184

KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM

Phỉ Ngã Tư Tồn

www.dtv-ebook.com

Chương 21

Mộ Dung Phong đi xem bố phòng nên về hành dinh rất muộn. Căn

phòng cũ kĩ ảm đạm.trong phòng khách bật đèn,dưới chiếc chụp đèn màu
trắng đục, ánh sáng tỏa ra một quầng vàng tối mờ mờ,đồ dùng đều là gỗ lê
kiểu cũ, hoa văn trạm trổ lồi lõm, dưới ánh đèn càng đượm không khí cổ
xưa. Trong phòng im phăng phắc, bàn ăn bên ngoài đặt một nồi lẩu hoa cúc
đã sắp cạn, kêu lục bục, ngọn lửa bên dưới cũng sắp tàn. Mộ Dung Phong
thấy bốn đĩa thức ăn bên cạnh đều lạnh ngắt, liền đi vào bên trong, dưới
ánh đèn màu, chiếc mành lụa trên cửa ánh lên ánh tím âm u, chiếc màn trân
châu trên giường cũng lờ mờ phát ra ánh sáng tím hồng.

Tĩnh Uyển đợi quá lâu, đã mặc cả quần áo đi ngủ, Mộ Dung Phong khẽ

khàng, giở chăn ra định đắp cho cô, cô tỉnh giấc, thấy anh mĩm cười nói:
“Sao em lại ngủ quên chứ, anh ăn cơm chưa?” Mộ Dung Phong đáp: “Anh
ăn rồi lần sau đừng đợi anh, cẩn thận đau dạ dày đó”. Cô vừa nói vừa ngồi
dậy, vì tóc cô buông ra, xõa xuống hai bên mai, đang định đưa tay lên vuốt,
anh đã vén giúp cô với sự yêu thương vô hạn: “Đồ ăn đều nguội rồi, em
muốn ăn gì, anh bảo họ đi làm”.

Tĩnh Uyển nói: “Em muốn ăn bánh ga tô hạt dẻ ở Tường Vi Mộc.”

Tường Vi Mộc là nhà hàng Tây ở Thừa Châu, thị trấn Thanh Bình cách
Thừa Châu hơn hai trăm cây số, cô nói muốn ăn món đó chỉ là nói đùa với
anh, Mộ Dung Phong hơi do dự, lấy chiếc áo khoác vải gabardine(*) màu
tím đỏ của cô trên giá xuống: “Nào,chúng ta đi mua bánh ga tô”. Tĩnh
Uyển cười nói: “Đừng đùa nữa đã đến chín giờ tối rồi, không đi nghỉ ngay
đi, ngày mai lại không dậy sớm được”. Mộ Dung Phong nói: “Sáng mai
anh không có việc”. Anh khoác áo cho cô, Tĩnh Uyển bị anh kéo ra ngoài,
nói: “Nửa đêm rồi anh định đi đâu đây?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.