KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM - Trang 221

xứ của câu nói ấy.Cô ôm chặt lấy cổ anh,anh đi lên bậc thang từng
bước,mỗi bước đều hơi loạng choạng,nhưng nhưng bờ vai anh rộng lớn
như có thể cõng cô cả đời,anh nói: “Anh cõng em cả đời”.

(*)Trích Trường hận ca của Bạch Cư Dị,bản dịch của Tản Đà(BTV).

Cô nhớ lại cả bài trường ca đó: “xin kết nguyện chim trời liền cánh,xin

làm cây cành nhánh liền nhau”(*).Cô quên rồi câu cuối cùng hóa ra là: “trời
đất hỡi muôn đời còn tan tác,hận này man mác thuở nào quên”(**)cô lại
quên mất quên câu cuối cùng đó.

Nước mắt trên mặt vẫn lạnh,tim cô cũng lạnh,lạnh như tro tàn. “Kìa Nam

Uyển,nọ Tây Cung,Đầy thềm ai quét lá vàng thu rơi?(***).Lời thề son sắt
như thế,làm sao chống lại được thương tích đầy rẫy,vận đổi sao dời?trái tim
cô đã hoàn toàn lạnh giá,đã chết, “mày ngài trước ngựa bây giờ thương
ôi”(****),cô đã chết trái tim yêu anh cũng đã chết.

Cô nhìn anh khinh bỉ: “Cả đời của anh là bao lâu,Cậu Sáu Mộ Dung?”

Tuyết bên ngoài biến thành hạt,lộp độp lộp độp rơi trên cửa kính,vội vả

tan đi,càng lúc càng nhiều hạt tuyết gõ vào cửa kính hơn.Cô lao đến mở
khóa,gió lạnh thấu xương ập vào người,táp vào mặt rác đến đau đớn,gió
kèm theo hạt tuyết đập vào người cô,vội vã dày đặt khiến người ta khó
thở,xung quanh đều là tuyết bắn ra,bên dưới là bóng tối không nhìn rõ,cám
dỗ cô vô hạn.

(*)trích Trường hận ca của Bạch Cư Dị,bản dịch của Tản Đà(BTV)

(**)trích Trường hận ca của Bạch Cư Dị ,bản dịch của Trường Xuân

Phạm Liễu(BTV)

(***)trích Trường hận ca của Bạch Cư Dị,bản dịch của Tản Đà(BTV)

(****)trích Trường hận ca của Bạch Cư Dị,bản dịch của Tản Đà(BTV)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.