KHÔNG LẤM MÁU - Trang 40

Nhưng nàng lặp lại:

- Đi với tôi.

Thật lạ lùng. Người đàn ông gấp tờ báo lại, bước xuống ghế đẩu. Ông gỡ
kính. Bỏ vào cái túi vải màu xám. Rồi rất cẩn thận, bắt đầu đóng ki-ốt. Ông
nối các động tác với nhau, cái này sau cái kia, rất chậm chạp, lặng lẽ, như
thể đây là một buổi tối bình thường. Người đàn bà đứng chờ, yên lặng, như
thể việc này chẳng dính dáng gì đến nàng. Thỉnh thoảng có người đi qua và
ngoái đầu nhìn nàng. Vì nàng có vẻ lẻ loi, và nàng đẹp. Vì nàng không trẻ,
và nàng có vẻ lẻ loi. Người đàn ông tắt đèn. Ông hạ cái cửa sắt nhỏ và khóa
lại sát đất. Ông đã mặc một cái áo khoác mỏng, hơi lùng thùng trên vai. Ông
lại bên người đàn bà.

- Tôi xong rồi.

Người đàn bà mỉm cười với ông.

- Ông biết chỗ nào ta có thể đến không?

- Ngả này. Có quán cà phê không ai làm phiền ta đâu.

Hai người vào quán, tìm được một bàn trong góc, và ngồi đôi diện nhau. Họ
gọi hai ly rượu vang. Người đàn bà hỏi anh hầu bàn thuốc lá. Thế là họ bắt
đầu hút. Rồi họ nói chuyện phiếm, và nói về những người trúng số độc đắc.
Người đàn ông nói thường là những người này không giữ bí mật được, và
khôi hài nhất, người đầu tiên họ nói lộ ra bao giờ cũng là một đứa con nít.
Chắc là có một bài học trong chuyện này, nhưng ông chẳng bao giờ tìm ra nó
là bài nào. Người đàn bà nói điều gì đó về nhũng chuyện có mang bài học và
những chuyện không mang gì cả. Hai người tiếp tục nói chuyện một lát như
thế. Rồi ông nói rằng ông biết nàng là ai, và tại sao nàng đến đây.

Người đàn bà không nói gì. Nàng chờ.

Thế là người đàn ông nói tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.