KHÔNG LẤM MÁU - Trang 55

là không ai, vào ngay lúc này, có thể nhận ra chuyện gì đang xảy đến. Trông
hai người già ngồi ở bàn, thật khó mà hình dung là họ có thể làm bất cứ điều
gì, vào khoảnh khắc chính xác này. Vậy mà, như thế đó. Bởi vì nàng là một
bóng ma, và ông, một người đàn ông mà cuộc đời đã kết thúc từ lâu lắm rồi.
Ông nghĩ, nếu thiên hạ mà biết như thế thì ông sẽ sợ.

Rồi ông thấy đôi mắt người đàn bà trở nên long lanh.

Ai biết được nó đang ở đâu, vào lúc này, cái dòng suy tưởng của nàng, ông
tự hỏi.

Khuôn mặt nàng bất động, không lộ ra vẻ gì cả. Chỉ có đôi mắt nàng là như
vậy.

Đây là khóc sao?

Ông còn nghĩ là ông không muốn chết ở đây, trong tiệm cà phê này, dưới
mắt nhìn của đám người có mặt.

Rồi người đàn bà bắt đầu nói, và đây là những gì họ nói với nhau.

- Ông Uribe cầm lên các lá bài của ông bá tước và chầm chậm nặn ra từng lá
giữa các ngón tay. Tôi không tin là vào lúc đó ông ta nghĩ đến những gì ông
ta đang mất. Nhưng chắc là ông ta nghĩ đến những gì ông ta không ăn được.
Tôi có đáng gì đối với ông ta. Ông ta đứng lên và lịch sự chào từ giã mọi
người. Không ai cười, không ai dám nói một lòi. Một tay đánh xì phé như
thế, họ chưa từng thấy lần nào, ở miệt dưới đó. Bây giờ xin ông nói tôi nghe:
tại sao câu chuyện này lại ít đúng thực tế hơn câu chuyện ông kể cho tôi?

- ...

- ...

- ...

- Cha tôi là một người cha tuyệt vời. Ông không tin tôi à? Và tại sao chứ?
Tại sao câu chuyện này lại ít đúng thực tế hơn câu chuyện của ông?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.