KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 195

Những đứa trẻ trong rừng

“Frances”, Mercedes đưa cho nó một ly ca cao và nói, “Mẹ chúng ta đi

xa rồi.”

“Đi đâu?”
“Về với Chúa.”
Nghĩa địa vẫn thật đáng sợ dù hôm đó trời nhiều nắng và gió từ biển nhè

nhẹ thổi vào. Chúng nhìn quan tài của mẹ được hạ xuống đất. Mỗi đứa ném
một ít đất xuống đó. Chúng cảm thấy hơi buồn cười khi làm vậy - việc này
không hay cho lắm. Mộ của Kathleen nằm cạnh mộ của mẹ. Kathleen đang
nằm dưới đó, Mercedes và Frances nghĩ - dù Mercedes đã cố nhắc mình
rằng Kathleen không có dưới đó mà chị ấy đã về với Chúa. Frances thì rất
lo cho Kathleen - ở dưới đó tối lắm. Làm sao chị ấy thở được? Chị ấy có sợ
những người chết khác không nhỉ? Phần lớn bọn họ giờ đã biến thành
những bộ xương rồi. Ở dưới đó có sâu không nhỉ?

Sau đó, họ về nhà và cha lấy trong tủ lạnh ra một miếng pa-tê thịt bò-và-

bầu dục rồi cho nó vào lò hâm nóng. Làm sao mà món mẹ nấu lại có thể
đang nằm trên bàn trong khi mẹ đã nằm dưới đất kia chứ? James ăn, còn
hai đứa trẻ đã không thể ăn miếng nào. Chúng cố nín thở cho đến khi được
phép rời khỏi bàn. Frances cố không nhớ đến cảnh mẹ cắt bầu dục sống
bằng kéo. Tiếng nhóp nhép.

Vào đêm đám tang mẹ, chúng không ngủ được. Chúng lẻn ra khỏi

giường và quỳ ngoài cửa căn phòng đặt chiếc giường cũ của Kathleen, nơi
đứa em gái mới của chúng đã nằm. Có thể có bao nhiêu Lily trong một gia
đình, Mercedes tự hỏi. Frances lo lắng; những đứa bé tên Lily đều nằm thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.