KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 193

Lily, đứa bé đã sống

Buổi sáng sau đám tang của Materia đến trong niềm vui. James nói với

Mercedes, “Hãy đến gặp con đỡ đầu của con nào.” Frances bước theo. Họ
đi vào phòng bệnh, giờ đã rũ bỏ hết mọi thứ chỉ còn lại ánh mặt trời rực rỡ
tràn ngập qua cửa sổ rộng mở, cái cũi ngập trong thứ ánh sáng rạng ngời
của những bà tiên bụi. Frances và Mercedes đến gần và nhìn qua những
thanh chắn. Cha tươi cười. Hai cô bé mong được thấy một phiên bản bụ
bẫm và hồng đào của những em bé búp bê của chúng. Nhưng ở đó chỉ có
đôi má gầy gò ẩn dưới một mớ tóc đen nhánh trông như một bộ tóc giả
đáng sợ. Đôi mắt đen mang đầy sự căng thẳng và âu lo đầy cảnh giác -
dường như chúng đã phải thấy rất nhiều rồi.

“Nó bị sao thế ạ?” Frances hỏi.
“Không sao hết, nó hoàn toàn ổn,” James đáp.
Con bé giống như một con búp bê mặt đen, Mercedes nghĩ, và Frances

nói, “Có điều gì đó không ổn với nó.”

Và cô đã nhận một cái nhéo tai vì câu nói đó.
Mercedes nói, “Con bé rất đẹp,” và ghi nhớ thật kĩ câu nói đó để còn

xưng tội vì nói dối.

James bế đứa bé lên. “Nó sẽ làm nên chuyện đấy.”
Frances theo chân cha và đứa bé và Mercedes xuống lầu. Giờ họ sẽ cho

nó ăn. Phát ra từ căn bếp là tiếng nhạc ngân vang ngọt ngào. Họ bước vào
và thấy một bé gái bằng sứ cao hơn tấc rưỡi đang xoay tròn trên bàn. Nó
mang giày bốt cài nút trẻ em và mặc một chiếc đầm lụa xanh lá nhạt bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.