KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 66

Quanto Dolor

“Tôi rất thích chia nhỏ, phân loại và đánh giá, anh thấy đấy, tôi rất cô đơn,
tôi có quá nhiều thời gian để ngẫm nghĩ, và cha thì đang dạy tôi cách suy
nghĩ.”
• Claudia, A.L.O.E.

Cuộc đình công kết thúc vào tháng tư năm 1910, và James đã tìm được

một công việc kiểm tra khối lượng trên mặt đất như một phần thưởng cho
sự trung thành của anh. Anh đã mong được gặp lại người bạn Albert dưới
hầm mỏ của mình, mong là có cơ hội được nhìn thấy anh ta dưới ánh sáng
ban ngày nhưng Albert đã ra đi. Anh ấy đã đi đến Sydney cùng với vài
người khác ở Sân 14, và định cư ở Whitney Pier trong một khu dân cư có
cái tên là Coke Ovens. Có rất nhiều người ở đó đến từ vùng Tây Ấn, công
ty sắt thép Dominion biết được giá trị của những người đàn ông khỏe mạnh
và có thể chịu được nóng. Coke Ovens là một cộng đồng ấm cúng, những
căn nhà ở đó được sơn đủ màu trừ màu trắng, san sát vào nhau và ở ngay
cạnh xưởng thép. Chính nhà máy đã giúp có được bánh mì trên các bàn ăn
và phủ thêm một lớp bột cam lên trên bánh mì.

Ở thị trấn, các ngôi nhà của công ty được thuê lại một lần nữa, cửa hiệu

của công ty lại chấp nhận chứng khoán của những người thợ mỏ, những
đứa trẻ cuối cùng được chôn cất và Kathleen đã trở về nhà. James có một
sự ngạc nhiên đang chờ: đèn điện, phòng vệ sinh có bồn cầu hiện đại, bồn
rửa tráng men và vòi nước mạ kền, có thể chỉnh nóng lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.